Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 708 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 708TÔI VÀ CẬU NGÀY CÀNG KHÁCH SÁO!
Lúc Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh đến đã bốn giờ bốn mươi lăm phút.
Trong phòng tiệc vườn hoa đã đầy người, vô cùng náo nhiệt.
Hai cô vừa mới xuất hiện thì đã có ba bóng người chậm rãi đi từ bên cạnh quầy bar tự phục vụ tới.
“Tiểu Thất, Tranh Tranh!”
Vợ chồng Tần Bách Noãn tay trong tay đi tới, mà bên cạnh bọn họ còn có Lãnh Dịch Diêm lạnh lùng đi theo.
Dưới ánh đèn pha lê chói mắt trong phòng tiệc, ánh mắt của cậu ta không hề bất ngờ rơi lên người Ôn Tranh.
Chỉ cách có mấy bước ngắn ngủi mà nhịp chân đã dần tăng nhanh, mang theo vội vã chỉ mình cậu ta biết đến đứng trước mặt cô.
Những nơi có Ôn Tranh xuất hiện thì trong mắt Lãnh Dịch Diêm không nhìn thấy người nào khác cả.
Cậu ta không hề lên tiếng nhưng ánh mắt lại khóa chặt lấy bóng dáng xinh đẹp của cô.
Đó vẫn là hình dáng trong trí nhớ, là quen thuộc khắc vào trong xương tủy.
Hôm nay, Ôn Tranh mặc một chiếc áo khoác dài màu đỏ sậm vừa người, càng làm tôn lên vóc dáng cao gầy lại mảnh khảnh của cô, phối hợp cùng với giày Martin trông rất mạnh mẽ lại không mất ý nhị.
Cô rất ít khi mặc loại quần áo màu sắc rực rỡ thế này, nhưng ngại vì bữa tiệc, lại là do Tiểu Thất chuẩn bị cho nên đành phải mặc.
“Vết thương của cậu thế nào rồi?” Lãnh Dịch Diêm hạ thấp giọng hỏi, trong đó mang đầy quan tâm săn sóc.
Sau khi Lãnh Dịch Diêm hỏi xong, đuôi mắt hẹp dài chợt lóe lên tia ngạc nhiên.
Hôm nay cô ấy thật là xinh đẹp.
Lãnh Dịch Trì và Tần Bách Noãn thấy cảnh tượng này thì lập tức nhìn nhau, phát hiện nơi đáy mắt của đối phương đều ẩn chứa sự bất đắc dĩ lẫn xót xa.
Từng hình ảnh trong bệnh viện hôm đó hiện rõ mồn một trước mắt, nhưng bọn họ là người ngoài, nên chỉ có thể đứng bên cạnh xem chứ không thể giúp được gì cả.
Ôn Tranh bình tĩnh hơi cong môi lên, “Cũng sắp lành rồi, cảm ơn cậu đã quan tâm.”
Lãnh Dịch Diêm nghe thấy vậy chẳng hiểu sao lại bật cười.
Cậu ta nắm vạt áo vest, nhưng ánh mắt lại sâu lắng nhìn mặt cô, “Tôi và cậu còn phải khách sáo tới vậy sao?”
Ôn Tranh lắc đầu giải thích, “Không phải khách sáo, tôi chỉ thuận miệng nói thôi.”
Hai người họ trò chuyện không để ai trong mắt khiến cho anh rể Lãnh Dịch Trì càng đau đầu hơn.
Vietwriter.vn
Đứa em trai này của anh đúng là một đứa si tình, nếu như để cho Duệ Tu thấy thì khó mà tránh khỏi một trận đấu đá mất.
Tần Bách Noãn có kinh nghiệm lại tao nhã thấy Ôn Tranh và Lãnh Dịch Diêm đã chào hỏi vài câu ngắn gọn với nhau xong mới mỉm cười bước tới, dang tay ôm lấy hai cô, “Hai đứa nhỏ này, gần đây có khỏe không? Đã lâu không gặp, không biết chú Tư với Duệ Tu có chăm sóc tốt cho hai đứa không nữa!”
Gương mặt Nghiên Thời Thất tươi cười, nói: “Chị Ba, chị xem bọn em không phải vẫn mạnh khỏe sao?!”
Tần Bách Noãn buông tay ra, quan sát các cô từ trên xuống dưới rồi mới gật đầu như thật, “Trông cũng tươi tắn lắm.
Sắc mặt của Tranh Tranh cũng ngày càng hồng hào hơn rồi.
Mà chú Tư đâu? Hai người họ không tới à?”
“Dạ, hai anh ấy bận việc, phải đến muộn một chút.”
Tần Bách Noãn gật đầu, đang định lại nói gì đó thì Lãnh Dịch Diêm đứng bên cạnh đã nhìn về phía Ôn Tranh nói: “Ra ngoài hút một điếu không?”
Ôn Tranh nhướng mày, cô không nhớ mình đã hút thuốc trước mặt Dịch Diêm lúc nào.
Nhưng nếu cậu ta đã nói như vậy thì Ôn Tranh cũng không chú ý nhiều.
Lúc đồng ý cô còn không quên xoay đầu sang dặn dò Nghiên Thời Thất, “Chị ra ngoài hút điếu thuốc, có chuyện gì bảo người tới gọi chị nhé.”
“Vâng, chị hút ít thôi!”
Nghiên Thời Thất và Tần Bách Noãn nhìn theo bóng lưng của hai người rời khỏi phòng tiệc, sóng mắt lấp lánh.
Cũng đừng để anh rể tương lai nhìn thấy…
“Tiểu Thất, vừa nãy chị có nhìn thấy… Ba mẹ Ôn của em ở bên kia kìa, quan hệ giữa em với họ thế nào rồi?” Mặc dù Tần Bách Noãn biết quan hệ của Nghiên Thời Thất và nhà họ Ôn nhưng vì nguyên nhân sức khỏe gần đây nên cũng không tiện hỏi nhiều..