Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 778 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 778HẸN GẶP LẠI Ở LỆ THÀNH!
Nghe Nghiên Thời Thất hỏi, Tiểu Lâm nghĩ một lát mới trả lời, “Chưa tới một tháng ạ.
Nằm trong nhóm nghệ sĩ mới tuyển.
Mặc dù cô ta vào công ty không lâu nhưng bên công ty cũng rất chịu khó tìm tài nguyên cho bọn họ.”
Nghiên Thời Thất gật đầu.
Nghĩ đến vừa rồi mình giận dữ nói nặng mấy câu với Kỷ Tố Tân, cô tò mò lôi di động của mình ra kiểm tra.
Không có cuộc gọi nhỡ nào của Tổng Giám đốc Thiệu bên Thiên Thừa Entertainment cả!
Nghiên Thời Thất cũng không để ý đến chuyện này nữa, coi như chuyện cười mà bỏ qua.
Sau khi kết thúc hoạt động, Hàn Trạm – trợ lý của Lưu Khánh đến thông báo với mọi người, tối nay đi ăn ở nhà hàng Đế Kinh, coi như cảm ơn dàn diễn viên chính.
Đây là thông lệ trong giới, Nghiên Thời Thất chưa rời Đế Kinh ngay cho nên cũng không có lí do từ chối.
Tuy vậy, cô vẫn cố ý bảo Tiểu Lâm mua vé máy bay về Lệ Thành trong đêm nay.
Theo bản lịch trình Thành Nghiệp Nam giao cho cô, hoạt động tuyên truyền của đoàn làm phim sẽ liên tục kéo dài nửa tháng, di chuyển tổng cộng mười lăm địa điểm, trung bình mỗi nơi ở lại ba, bốn ngày rồi lại đi.
Vừa hay điểm đến tiếp theo chính là Lệ Thành.
Nghiên Thời Thất định quay về trước, đợi đoàn làm phim đến thì cô sẽ tập hợp cùng mọi người sau.
***
Tám giờ tối, mọi người vẫn đang liên hoan, Nghiên Thời Thất nhìn đồng hồ, đến chào Lưu Khánh nói muốn ra sân bay sớm.
Lưu Khánh cười ha hả gật đầu, “Cô có việc thì cứ đi trước đi.
Gặp ở Lệ Thành sau nhé!”
“Được, chào đạo diễn Lưu, gặp ở Lệ Thành sau!”
Nghiên Thời Thất chào hỏi nhân viên trong đoàn và các diễn viên khác một tiếng, sau đó dẫn Tiểu Lâm ra khỏi nhà hàng Đế Kinh.
Bên ngoài đã tối hẳn, trời lạnh thấu xương, mọi người trên đường cũng vô thức rảo nhanh bước chân.
Tiểu Nguyên đã đỗ xe chuyên dụng trước cửa nhà hàng chờ hai người.
Nghiên Thời Thất khép chặt áo khoác ngoài, chậm rãi bước về phía xe.
Ánh mắt cô bỗng lơ đãng nhìn thấy một người đang đứng ở đằng trước, có vẻ như đang chờ mình.
Khoảng cách giữa hai người không xa không gần.
Dưới ánh sáng đèn đường mông lung, ánh mắt u buồn của Bùi Đường hiện lên vẻ phức tạp mà người khác không hiểu được.
Nghiên Thời Thất chỉ liếc anh ta một cái, sau đó liền nhìn thẳng phía trước mà đi, không hề có ý định dừng bước.
Đúng là đã lâu không gặp Bùi Đường, có điều… cô chẳng định ôn chuyện cũ với người này chút nào.
“Em bây giờ không muốn gặp anh đến thế sao?”
Bùi Đường bước đến gần, lúc Nghiên Thời Thất đi lướt ngang qua thì anh ta chặn ngay trước mặt cô.
Nghiên Thời Thất bị ép dừng bước chân, gió đêm thốc vào mặt khiến mắt cô đỏ lên vì lạnh.
Cô chớp mắt, bình thản hỏi, “Anh có việc gì sao?”
Nói nhiều cũng chẳng có tác dụng gì, anh ta muốn lằng nhằng đến khi nào chứ?!
“Không có việc thì không nói chuyện với em được sao? Thập Thất, tuy rằng chúng ta chia tay rồi nhưng… làm bạn cũng được mà?”
Bùi Đường tỏ ra cay đắng lại bất lực lên tiếng.
Không biết có phải ảo giác của cô không, một thời gian không gặp, nhiệt huyết của người này đã bị mài mòn không ít.
Dù vậy Nghiên Thời Thất vẫn không muốn nói nhiều với anh ta.
“Nếu không có chuyện gì thì cũng không cần nói nữa đâu.
Tôi bận lắm, chào anh Bùi.”
Bùi Đường nhìn cô thật sâu, một tiếng anh Bùi này liền khiến quan hệ của hai người trở nên vô cùng xa cách.
Anh ta cười chua chát, sau đó tránh người sang một bên, xòe tay tỏ ý mời, “Vậy anh không quấy rầy em nữa.
Gặp lại ở Lệ Thành sau.”
Nghiên Thời Thất vô thức nhìn Bùi Đường một lát, cảm thấy rất kì lạ.
Vietwriter.vn
Từ khi quen biết đến giờ, đây là lần đầu tiên cô thấy Bùi Đường… biết điều đến vậy!.