Người Dấu Yêu


Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 816 miễn phí tại Vietwriter.

vn.

Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************​

Chương 816BÙI ĐƯỜNG BỊ GÃY XƯƠNG CỘT SỐNG!
Nghiên Thời Thất bị đưa đến phòng bệnh cao cấp, mọi người rầm rộ theo phía sau cô, trông rất náo nhiệt.

Y tá và bác sĩ trên đường ngẩn ngơ nhìn.

Hôm nay là ngày gì, người đẹp nhất trần đời đều tập trung ở bệnh viện Lệ Thành ư?!
Thân phận họ cao quý, hơn nữa dung mạo còn nổi bật hơn người thường, nên họ để lại rất nhiều lời bàn tán xôn xao trong từng ngóc ngách của bệnh viện.

***
Bấy giờ, ngoài phòng cấp cứu, Thành Nghiệp Nam ngồi một mình trên băng ghế lạnh lẽo, ánh mắt không có tiêu cự, toàn thân lộ ra vẻ suy sụp mất hồn vía.


Lưu Khánh ngồi bên cạnh anh ta, không ngừng thở dài.

Bùi Đường vẫn ở trong phòng cấp cứu, chưa được đẩy ra.

Trước đó y tá chạy tới nói không đủ túi máu, nghe vậy, trong lòng Lưu Khánh rất khó chịu.

Bị thương nặng không đáng sợ, nhưng nhất định đừng xảy ra chuyện chết người.

Nếu không có lẽ bộ phim này của ông chưa công chiếu đã tạch rồi.

“Lưu Khánh, ông có thể giữ bí mật lời bác sĩ nói ban nãy được không?”
Lúc này, Thành Nghiệp Nam đột nhiên bừng tỉnh, mở miệng hỏi.

Khi nói chuyện, anh ta lặng lẽ nhìn Lưu Khánh, cảm xúc trên gương mặt điển trai rất nhạt nhẽo, gần như vô cảm.

Lưu Khánh gật đầu chẳng hề do dự, “Chắc chắn tôi sẽ không nhiều lời, hiện giờ tôi chỉ hi vọng Bùi Đường không xảy ra chuyện nghiêm trọng là được.


Câu nói này làm Thành Nghiệp Nam nghẹn họng.

Anh ta hận không thể quay về hiện trường khi ấy, hận không thể đảo ngược thời gian.

Anh ta mong mỏi biết bao, người bảo vệ Nghiên Thời Thất, không phải Bùi Đường mà là chính mình.

Đừng nói đến cơ thể bị tổn thương, dù lấy mạng anh ta cũng được.

Đáng tiếc, khoảng cách không xa không gần, anh ta chỉ đành mở to mắt nhìn Nghiên Thời Thất được Bùi Đường dùng cơ thể bảo vệ, còn bản thân lại chẳng giúp được gì.

Loại cảm giác này, vô cùng tồi tệ!
Thành Nghiệp Nam nghe thấy lời bảo đảm của Lưu Khánh thì quay người đi đến trước mặt vài nhân viên có mặt tại hiện trường.


Anh ta khàn giọng căn dặn một lần, kèm theo chút cảnh cáo đe dọa, khiến bọn họ rối rít giơ tay cam đoan, nhất định không tiết lộ chuyện Nghiên Thời Thất mang thai.

Làm xong những việc này, Thành Nghiệp Nam lấy di động gửi tin nhắn.

Sau khi chào tạm biệt Lưu Khánh, anh ta rời khỏi phòng cấp cứu.

Lần ngoài ý muốn này, anh ta sẽ không dễ dàng bỏ qua.

***
Gần sáu giờ tối, Bùi Đường được đẩy ra khỏi phòng cấp cứu.

Lưu Khánh lập tức tiến lên hỏi vết thương của anh ta, bác sĩ mổ chính mệt mỏi tháo khẩu trang, “Cột sống của bệnh nhân bị đập gãy, kèm theo đó là cơ bắp phần lưng bị tổn thương.


“Chúng tôi đã khâu lại vết thương ngoài da, nhưng tình hình cột sống rất phức tạp.

Tình hình trước mắt là bệnh nhân vẫn còn chưa tỉnh, cần phải đưa đến phòng bệnh để theo dõi sát sao.


“Mong người nhà có thể chuẩn bị sẵn sàng, thường thì bệnh nhân bị gãy cột sống sẽ có tình trạng nửa thân dưới mất tri giác vì đốt sống đè lên dây thần kinh.



“Đây không phải triệu chứng chắc chắn sẽ xảy ra, cho nên nếu sau khi tỉnh lại, bệnh nhân có bất cứ vấn đề cảm giác nào thì nhất định phải lập tức liên lạc với chúng tôi.


Lưu Khánh cảm ơn rối rít, ánh mắt nhanh chóng tối đi.

Thật sự không ngờ, một hoạt động bình thường lại làm tổn thương hai người quan trọng.

Đây đúng làm năm hạn của ông ta.

Lúc này, trợ lý Hàn Trạm chạy từ hiện trường tới nghe thấy câu nói này của bác sĩ, không nhịn được mà thì thầm bên tai Lưu Khánh, “Đạo diễn Lưu, nếu nửa người dưới của Bùi Đường không có tri giác, có phải… Sau này anh ta sẽ bị liệt không?”
“Đừng nói linh tinh!” Lưu Khánh nghiêng đầu lườm anh ta, “Không nghe bác sĩ nói à, đây không phải triệu chứng chắc chắn sẽ xảy ra! Cậu nhanh chóng liên lạc với công ty quản lý của cậu ta, xem ai đến chịu trách nhiệm chuyện nhập viện tiếp theo.


Càu nhàu xong, Lưu Khánh bực bội xoay lưng bỏ đi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận