Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 823 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 823ẢO GIÁC ĐƯỢC QUAN TÂM!
Lúc này bỗng dưng nghe thấy tiếng của Mặc Lương Vũ, Ưng Phi Phi vẫn phải lễ phép xoay người thản nhiên trả lời, “Bây giờ đi đây, tạm biệt.”
“Đợi một chút!”
Ưng Phi Phi: “…”
Vừa mới cảm thấy cậu ta không còn phách lối như trước thì bây giờ lại bị đánh trở về nguyên hình rồi?!
Từ sau khi hai người kết thù oán với nhau thì ấn tượng của Ưng Phi Phi về Mặc Lương Vũ vẫn luôn duy trì ở mức độ âm.
Cô đi về phía trước, không thèm để ý tới lời Mặc Lương Vũ nói.
Nhưng mới đi được vài bước thì cổ tay cô đã bị cậu ta kéo lại rồi.
“Anh làm gì vậy hả?” Ưng Phi Phi cúi đầu nhìn cổ tay mình đang bị Mặc Lương Vũ nắm lấy.
Tuy không đau nhưng sức lực cũng không yếu làm cô không vùng ra được.
Mặc Lương Vũ cười rất tự nhiên, “Tôi bảo cô đợi một chút mà cô không nghe thấy à?”
“Có nghe, nhưng không muốn đợi.” Ưng Phi Phi nhíu mày trừng cậu ta.
Mặc Lương Vũ nghe vậy cũng không nổi giận, mà buông cổ tay cô ra, ngẩng đầu nhìn bầu trời thở dài, “Cô có rảnh không? Có thể ngồi với tôi một lúc được không?”
Ưng Phi Phi không cần nghĩ ngợi đã từ chối ngay, “Không rảnh!”
Giả vờ công tử trầm lắng gì chứ?!
Ai mà không biết cậu chủ nhà họ Mặc là loại người gì?!
Vả lại, cô còn phải về gọi video với bạn trai, làm gì có thời gian ngồi với gã đàn ông xấu xa đánh phụ nữ này!
Mặc Lương Vũ không ngờ Ưng Phi Phi sẽ từ chối mình thẳng thừng đến vậy, khẽ than một tiếng rồi tự giễu cười, “Có phải cô ghét tôi lắm không?”
Ưng Phi Phi bị hỏi á khẩu.
Cô rất muốn trả lời “Đúng vậy”, nhưng lại sợ chọc giận cậu thiếu gia này rồi đêm hôm bị kéo vào rừng cây đánh một trận.
Cho nên cô nghiêm túc suy nghĩ, lắc đầu rồi lại gật đầu, “Cũng không phải ghét nhưng tuổi chúng ta không hợp cho nên vẫn nên ít tiếp xúc thì hơn.”
“Không hợp tuổi?” Mặc Lương Vũ híp mắt lại, “Từ này thường dùng để miêu tả vợ chồng mà.”
Ưng Phi Phi đau đầu lùi về sau hai bước, cười nhạt, “Anh Mặc, tôi còn có việc, anh có nhiều anh chị em cứ tìm đại một người cũng có thể ngồi với anh một lúc rồi, xin đừng ban cho tôi vinh dự này.
Cũng muộn lắm rồi, tôi đi trước đây, tạm biệt!” Vietwriter.vn
Mặc Lương Vũ đứng im tại chỗ không nhúc nhích nhìn bóng dáng Ưng Phi Phi chạy như bay, mà nụ cười nơi khóe miệng lộ vẻ châm chọc.
Bỗng nhiên cậu ta cảm thấy bản thân mình thật đáng thương.
Từ khi nào mình đã sa sút tới nông nỗi không có lấy một người bạn vậy?!
Trước đây cậu ta làm trái lương tâm dung túng Lăng Mật, đến cuối cùng thì sao? Chẳng những khiến bản thân trở thành trò cười, mà cả nhà họ Mặc cũng bị người khác cười nhạo rất lâu.
Đến giờ phút này, Ưng Phi Phi cũng không muốn tiếp xúc với cậu ta, rốt cuộc cậu ta làm người đã thất bại tới cỡ nào vậy?!
Tối hôm đó, một mình Mặc Lương Vũ đi về biệt thự nhà họ Mặc rồi xuống hầm rượu lấy năm chai rượu Tây, ngồi trước ti vi nốc từng ngụm một…
Những chuyện cũ cứ lướt qua trong đầu…
Đương nhiên Mặc Lương Vũ cũng không ngờ mình chỉ muốn dùng cồn rượu làm tê dại bản thân, nhưng lại đánh giá tửu lượng mình quá cao khiến bản thân bị ngộ độc rượu…
***
Sau khi Ưng Phi Phi rời đi, Doãn An Táp nấp trong bóng tối mới vội vã chạy tới bãi đỗ xe.
Người lúc trước gọi điện thoại cho cô không phải là đồng nghiệp, mà là Kiều Kình.
Quan hệ giữa hai người họ trong thời gian này vẫn luôn không xa không gần.
Doãn An Táp không thể miêu tả được cảm giác này, nhưng cô có thể thấy cảm nhận được thái độ Kiều Kình đối với mình không giống như trước kia.
Nhất là gần đây anh thường hay xuất hiện trong công ty, có rất nhiều công việc đều sẽ chỉ đích danh cho cô tham dự.
Doãn An Táp đã trải qua một đời quá nhiều bất hạnh bỗng nhiên có ảo giác mình được quan tâm..