Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 904 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 904EM MUỐN LÀM NGƯỜI ĐẠI DIỆN MIỄN PHÍ CHO THƯƠNG HIỆU VAN
“Bị thu mua?”
Nghiên Thời Thất lẩm bẩm.
Cô không khỏi nghiền ngẫm dụng ý của Thiệu Chính Hề.
Thiên Thừa Entertainment cũng xem như một công ty kinh doanh tương đối hoàn thiện trong nước hiện nay, kí hợp đồng với không ít nghệ sĩ, lại không nghe nói có vấn đề gì về tài chính.
Vậy làm sao lại bị thu mua.
Tiểu Lâm nhận ra Nghiên Thời Thất rơi vào trầm tư, không muốn cô vì chuyện đó mà phiền não, bèn nói thêm, “Cũng không chắc là sự thật.
Có lẽ bọn họ chỉ đang nói nhăng nói cuội thôi à.”
Đối với chuyện này, Nghiên Thời Thất không nói gì thêm.
Nhưng không có lửa thì làm sao có khói, đã có tin đồn thì nhất định là có chuyện bất thường.
Chưa tới mười phút, xe chuyên dụng đã dừng trước cửa nhà sách.
Trước khi xuống xe, Nghiên Thời Thất võ trang thật đầy đủ cho mình, chẳng những đội nói, còn mang cả khẩu trang và kính râm.
Hôm nay ra cửa, cô mặc áo lông màu đen và quần leggings, mang giày UGG.
Trước khi xuống xe, cô còn quan sát ngoài cửa sổ rồi mới đẩy cửa xuống xe.
Tiểu Lâm theo sát, mắt nhìn quanh đầy cảnh giác.
Trong nhà sách rất yên tĩnh, giá sách kê ở mép tường được chất đầy các loại sách và báo chí.
Chỗ này vừa vắng vẻ lại có cả phòng đọc riêng.
Nghiên Thời Thất quen đường quen nẻo bước lên lầu hai, Tiểu Lâm ngồi xuống quầy bar ở ngoài cửa phòng.
Trong phòng đọc, mùi giấy thơm váng vất khắp nơi.
Lúc Nghiên Thời Thất đẩy cửa vào, Nghiệp Thành Nam ngồi như tượng gỗ trước bàn lập tức đứng dậy.
Anh ta không nói chuyện, chỉ đứng lặng đó nhìn cô tháo khẩu trang, ánh mắt không ngừng đảo quanh gương mặt cô.
“Sao lại nhìn em kiểu đó?” Nghiên Thời Thất tháo kính râm xuống, đôi mắt trong suốt nhìn thẳng vào mắt Thành Nghiệp Nam.
Yết hầu anh ta lên xuống, đôi môi mấp, “Đã lâu không gặp nên thấy là lạ.”
Nghiên Thời Thất hơi dỗi mà liếc anh ta, sau khi ngồi xuống bèn thuận tay cầm lấy một quyển sách, lật hai trang rồi đi thẳng vào vấn đề, “Liên hệ Tổng Giám đốc thương hiệu VAN giúp em.
Em muốn nhận quyền đại diện cho thương hiệu của bọn họ.”
“Đã liên lạc rồi.” Trong cuộc điện thoại trước đó, cô từng nhắc tới chuyện này.
Cho nên Thành Nghiệp Nam đã gọi trước.
Đối phương rất vui vẻ đồng ý, cũng tỏ vẻ sẽ nhanh chóng sắp xếp hợp đồng.
Nghiên Thời Thất cười bí hiểm, “Đánh tiếng với đối phương là em làm đại sứ miễn phí nha.”
Thành Nghiệp Nam lớn tiếng hỏi lại với vẻ không thể tin nổi: “Đại sứ thương hiệu miễn phí?”
Vietwriter.vn
“Đúng vậy, đại sứ miễn phí, bất kể bao nhiêu năm cũng miễn phí hết!”
Nghiên Thời Thất nói rất hùng hồn, Nghiệp Thành Nam nghe mà bối rối.
“Không nói đùa?” Thành Nghiệp Nam cảm thấy có phải cô còn chưa chữa khỏi bệnh đúng không?
Phí đại sứ thương thiệu của cô phải từ giá năm mươi triệu trở lên.
Mà theo địa vị thương hiệu VAN ở giới thời trang thì phí đại diện một năm không thể ít hơn tám mươi triệu.
Nghiên Thời Thất nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Thành Nghiệp Nam, trong mắt cô chứa đầy sự thấu hiểu, “Đương nhiên là không rồi.
Em có thể trở thành người mẫu khai mạc cho tuần lễ thời trang Milan là do được thương hiệu VAN cất nhắc.
Lần này mời em làm đại sứ, mà lại còn là người phát ngôn duy nhất.
Dĩ nhiên em phải đưa ra thành ý của mình chứ.”
Thành Nghiệp Nam câm nín nhìn cô.
Thành ý của quý cô lớn quá rồi đó, lên cả hàng trăm triệu cơ mà.
“Anh xác nhận lại lần cuối, không cần phí đại sứ đúng không?”
Nghiên Thời Thất trịnh trọng gật đầu, “Không cần, một xu cũng không.”
Nghe vậy, Thành Nghiệp Nam lau mặt sàn sạt, “Em có tiền, em thích sao cũng được!”
Anh ta còn nói gì được nữa đây?
Loại đại sứ thương hiệu cao cấp bậc nhất thế này mà cô không lấy một xu nào, thật đúng là độc nhất vô nhị trong cái giới này.
Thành Nghiệp Nam không nghĩ ra được dụng ý của Nghiên Thời Thất, vẻ mặt cứ nhăn nhó khó coi.
Thấy anh ta cứ canh cánh mãi, Nghiên Thời Thất không nhịn nổi, đành phải giải thích rõ nguyên nhân quyết định này, “Em sẽ không cho Thiên Thừa Entetainment nhận được một đồng nào từ em, cho nên… anh hiểu rồi đó!”.