Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 928 miễn phí tại Vietwriter.vn.
Hãy tham gia Group của đọc truyện Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 928LÔI DUỆ TU, MẸ NÓ ANH ĐỪNG CÓ QUÁ ĐÁNG!
Tiếng vỡ loảng xoảng khiến Tần Bách Duật lập tức nhíu chặt mày.
Anh bước nhanh đi vào, vừa tới cửa phòng khách, liền thấy Ôn Tranh mới vừa buông cánh tay xuống, “Lôi Duệ Tu, mẹ nó anh đừng có quá đáng!”
Hiển nhiên, cốc trà là cô ném.
Còn Lôi Duệ Tu thì đứng cách cô mấy bước, mảnh vỡ cốc và nước trà rơi bên chân anh.
Lúc này, chỗ rẽ hành lang lầu hai, Nghiên Thời Thất vội vàng đi tới hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Cô chỉ mới đi vào phòng vệ sinh thôi mà, sao bầu không khí trong phòng khách lại trở nên lạ thế này.
Ôn Tranh hít sâu vào để hòa hoãn cơn giận.
Cô không muốn để cho Nghiên Thời Thất lo lắng, nên ngẩng đầu lên, mỉm cười nói: “Không có gì, tuột tay làm rơi cốc trà thôi.”
Lôi Duệ Tu suýt nữa bị cốc trà đập vào đầu: “…”
Nghiên Thời Thất vỗ ngực một cái.
Lúc đi xuống lầu, khóe mắt nhìn thấy Tần Bách Duật đứng trong phòng khách, cô hơi ngạc nhiên hỏi: “Anh xong việc rồi ạ?”
Lúc cô ngủ thức dậy, chỉ thấy được Ôn Tranh và Lôi Duệ Tu, hỏi bọn họ mới biết anh Tư nói có việc đi ra ngoài.
Cô tưởng rằng anh đến công ty, kết quả là còn chưa đến một tiếng thì anh đã về rồi.
Ôn Tranh và Lôi Duệ Tu đồng thời ngoái đầu nhìn lại.
Lúc thấy Tần Bách Duật, ánh mắt ai cũng lóe lên.
“Ra ngoài giúp cái!” Tần Bách Duật nhìn Lôi Duệ Tu đứng bên cạnh ghế xô pha, rồi nhìn lướt qua mảnh vỡ dưới đất, nói.
Lôi Duệ Tu giãn mày ra, gật đầu nói: “Tới ngay đây!”
Anh nhìn chằm chằm Ôn Tranh, sau đó cẩn thận đi mớ lộn xộn trên nền nhà, than nhẹ một tiếng, đi theo Tần Bách Duật ra cửa.
Trong phòng khách, Nghiên Thời Thất nhìn bóng dáng ra ngoài của hai người họ, rồi nhìn lại vẻ mặt vẫn còn tức giận của Ôn Tranh, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô, mỉm cười hỏi thử: “Hai anh chị lại cãi nhau hả?”
Tuy rằng Tranh Tranh không nói gì, nhưng đều là người từng trải, cô phát hiện giữa bọn họ có sự xung đột.
Cô cứ tưởng rằng đã gió êm sóng lặng, bây giờ xem ra mâu thuẫn giữa hai người ngày càng nghiêm trọng.
Ôn Tranh mím môi lắc đầu, nhìn chằm chằm xuống đất, nói: “Không cãi nhau, thật sự là không cẩn thận thôi.” Vietwriter.vn
Dứt lời, cô khom người ngồi xổm xuống, né tránh tầm mắt dò xét của Nghiên Thời Thất, cẩn thận nhặt từng mảnh vỡ lên.
Nghiên Thời Thất nhìn động tác của Ôn Tranh mà bất đắc dĩ thở dài.
Cô vừa định bước tới thì đã bị Ôn Tranh ngăn cản, “Để chị dọn, em ngồi yên đi.”
Thấy Ôn Tranh kiên quyết như vậy, Nghiên Thời Thất đành phải đưa khăn giấy cho cô, dặn đi dặn lại: “Chị cẩn thận một chút, đừng để cứa trúng tay.”
Ôn Tranh dùng khăn giấy gói mảnh vỡ lại, rồi lại cầm vài tờ khăn giấy lau sàn, “Tối nay chị muốn ở chỗ em, được không?”
Nghiên Thời Thất trả lời không hề nghĩ ngợi: “Được chứ.
Thế nhưng… anh ấy đồng ý không?”
“Mặc kệ anh ấy đi.
Chị nghe nói hôm nay em nôn nghén, nên tối nay chị muốn ở bên em.
Nghe nói nôn nghén rất khó chịu, nói không chừng chị ở lại đây có thể giúp em giảm bớt một chút.”
Ôn Tranh vừa lau sàn vừa giải thích.
Nghiên Thời Thất cười trêu ghẹo, “Nếu em thật sự nôn ra thì cũng chỉ có em mới có thể tự mình giảm bớt.
Có điều, chị muốn ở lại thì cứ ở lại thôi.
Đợi lát nữa chị Lâm tới nấu cơm, em sẽ nhờ chị ấy dọn dẹp phòng ngủ.”
“Ừ.”
Ôn Tranh lau sơ sàn xong thì đứng lên nhìn mảnh vỡ trong tay, “Bỏ cái này ở đâu?”
“Phòng bếp ấy, hay là để em…”
“Em ngồi xuống đi.
Để chị đi cho!” Nghiên Thời Thất vừa định đứng dậy, lại bị Ôn Tranh đè vai ngồi xuống.
Cô quay người lại, nhìn theo bóng dáng Ôn Tranh đi vào phòng bếp, rồi cụp mắt xuống, che giấu vẻ ưu sầu trong mắt.
Rõ ràng là Ôn Tranh trốn tránh cô.
Rốt cuộc giữa Ôn Tranh và Lôi Duệ Tu đã xảy ra chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ là vì vị hôn thê do nhà họ Lôi tự ý quyết định?.