Người Đẹp Thượng Vị


Hôm nay là ngày Khoa Cự và Hoài Hưng kí hợp đồng đầu tư.


Trong phòng họp lớn như vậy đại biểu của Khoa Cự đều đã trình bày xong về các điều khoản, Thẩm Đông Chí ghé mắt nhìn về phía Thịnh Hoài Tuyên, chân cũng thuận tiện mà đổi hướng theo.

Thịnh Hoài Tuyên tuổi còn trẻ, lại khôi ngô tuấn tú, là một nhà đâu tư sáng suốt với vẻ ngoài nho nhã ôn hòa, nói ngắn gọn, anh là một người đàn ông có sức hút.


Nếu như hai người bọn họ không phải là đối thủ, có lẽ Thẩm Đông Chí sẽ muốn làm bạn với anh.


Giống như cô, Thịnh Hoài Tuyên cũng cảm thấy mình có chút không thích hợp.


Thật ra sau lần anh nhìn thoáng qua nhưng lại có ấn tượng khó quên đối với Thẩm Đông Chí, lại thêm hình ảnh rung động lòng người ở bửa tiệc mấy ngày trước, mấy ngày nay anh luôn cảm thấy số lần Thẩm Đông Chí xuất hiện trước mặt anh nhiều hơn.



Hoặc là nói, ánh mắt của anh luôn bị cô hấp dẫn rất nhiều lần.


Cũng giống như bây giờ, ánh mắt của anh tự giác rơi vào nơi giữa hai chân cô, mãi đến khi đối phương nói đến điều khoản nào đó trong hợp đồng anh mới tập trung lại.

Một cái cây khổng lồ được chiếu trên màn hình để nói về mục đích cũng như điều khoản trong hợp đồng, ngoại trừ những nội dung cơ bản, nhà môi giới tham gia xem xét các loại, còn có hai hạng mục quan trọng trong điều khoản.


Một là Khoa Cự yêu cầu được ưu tiên quyền thanh toán tuyệt đối.


Hai là Khoa Cự yêu cầu hai chiếc ghế giám đốc, đồng thời sau này nếu có thêm người vào làm thì phải có được sự đồng ý của ban giám đốc bọn họ.



Nói như vậy sau này công ty và ban giám đốc phải điều chỉnh lại, toàn bộ thành viên ban giám đốc không bị thay đổi hoặc giảm đi, mời các bên đầu tư chọn ra một giám đốc, cuối cùng để giám sát, sẽ xem xét tình hình rồi thuê một người độc lập ngồi ghế thanh tra này.


Lúc trước khi Hoài Hưng mới được thành lập, Tần Sâm cũng không phải cổ đông nắm giữ 100% cổ phần, trải qua việc đầu tư bỏ vốn này cổ phần của Tần Sâm cũng mất đi 35% mặc dù là cổ đông lớn nhất, nhưng tuyệt đối không phải bên khống chế cổ phần tuyệt đối, nói một cách khác, nếu như tất cả các nhà đầu tư liên hợp lại, thậm chí đến Thịnh Hoài Tuyên cũng có khả năng bị đá ra khỏi ban giám đốc.

Đây cũng là phần lớn nguyên nhân khiến ông chủ của các xí nghiệp tư nhân khó hiểu, rõ ràng xí nghiệp là của tôi, tại sao khi bỏ vốn đầu tư lại có thêm một ban giám đốc khác ngang hàng thậm chí còn vượt quyền tôi, rõ ràng tôi chính là người thành lập, tại sao đến cuối cùng tôi lại bị đuổi ra khỏi công ty.


Mà Thịnh Hoài Tuyên không chỉ cân nhắc đến việc này, trước mắt tình huống kinh doanh của Hoài Hưng không tốt, nếu như những cổ đông khác liên hợp lại kiểm tra, là có thể bán Hoài Hưng đang bị gãy cánh cho người khác rồi lấy tiền mặt đi kinh doanh.


Đương nhiên, đây chỉ là tình huống xấu nhất, dù sao nhà đầu tư đều nghĩ muốn kiếm tiền từ phía thị trường.


Trong hai điều này Thịnh Hoài Tuyên thỏa hiệp với điều thứ nhất, dù sao đầu tiên bọn họ cũng phải nhận được tiền rồi mới trả tiền, còn điều thứ hai lại là điều chạm vào vảy ngược của Trịnh Hoài Tuyên.

Nửa tiếng sau, sau khi Triệu Đình Kiệt và Thẩm Đông Chí thảo luận về Khoa Cự không có kết quả, Thịnh Hoài Tuyên mời người của hai phe ra ngoài một lát, chỉ để lại anh cùng mấy quản lý cấp cao.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận