Người Đẹp Và Giáo Sư


Editor: Libra moon

Hẹn hò ở rạp chiếu phim có lẽ là chuyện bất kì cặp tình nhân đều sẽ làm, bất kể là nam hay nữ.


Nếu Diệp Chuẩn mở lời, chắc chắn Chử Diễm không cự tuyệt, nhưng không ngờ tới cả vé xem phim cậu cũng mua rồi.


Hai người họ giống những cặp đôi bình thường khác, mua đồ uống và bỏng ngô mang theo vào rạp.
Vị trí Diệp Chuẩn đặt ở hàng sau cùng, phim đã bắt đầu chiếu nên trong rạp tối om một mảng, hai người ngồi xuống ghế theo số thứ tự.


Phim Diệp Chuẩn mua thể loại trinh thám phá án, phong cách Chử Diễm thích.
Sau khi thấy vé xem phim anh mới hiểu, hóa ra mục đích hai hôm trước Diệp Chuẩn hỏi mình thích kiểu phim gì là vậy, không khỏi ấm lòng.


Vì đây không phải bộ phim hot, nên phim tới tận lúc chiếu phim mà trong rạp chỉ có lác đác mấy người.
Hai người ngồi hàng cuối cùng, phía trước chỉ có vài người ngồi rải rác.
Dưới ánh sáng của màn ảnh có thể thấy bóng của họ đằng trước, cũng mờ mờ nhìn thấy đôi nam nữ trước mặt thỉnh thoảng hôn môi nhau.


Diệp Chuẩn nhìn hai người kia một hồi, nghiêng đầu nói khẽ với Chử Diễm: "Lần trước em đọc được trên một blog có bài viết, trong rạp chiếu bóng đều gắn camera hồng ngoại ban đêm."


"Ừ, chuyện đó bình thường thôi." Chử Diễm không hề bất ngờ.


"Tiếc thật đó." Diệp Chuẩn có phần tiếc nuối, ra hiệu cho anh nhìn về phía đôi kia nói nhỏ, "Em cũng muốn hôn thầy như vậy."

“.
.
.” Chử Diễm nhìn cặp tình nhân đằng trước, thấy ngón tay Diệp Chuẩn cứ cào vào lòng bàn tay anh, nên Chử Diễm khẽ giọng nhắc nhở, "Ở bên ngoài không được làm càn."

"Vâng." Diệp Chuẩn gật gù rồi sát lại gần hỏi, "Vậy là đi về thì có thể đúng không? Giáo sư."

Giọng nói Diệp Chuẩn hạ xuống mức nhỏ nhất, kèm theo một làn hơi nhẹ.
Dưới ánh đèn tối tăm, bầu không khí ám muội trong rạp chiếu phim trở nên vô cùng ngột ngạt.
Nhất là đúng lúc này màn hình chiếu tới cảnh nam nữ chính thân mật, cộng thêm cặp tình nhân tình nồng ý đậm phía trước, kéo không khí giữa hai người cũng mập mờ theo.


Chử Diễm hơi nghiêng đầu qua, mượn ánh sáng từ màn ảnh, trong bóng tối chạm anh phải ánh mắt Diệp Chuẩn, họ nhìn nhau chăm chú thắm thiết.


Trong bầu không khí kiều điễm, hai người lẳng lặng nhìn nhau một hồi.
Chử Diễm nắm chặt bàn tay Diệp Chuẩn, tốt bụng nhắc nhở: "Camera hồng ngoại."


Diệp Chuẩn: “.
.
.”

Ban đầu Diệp Chuẩn im lặng, nhưng ngay sau đó phải bật cười thành tiếng.
Cậu cảm thấy một người nghiêm túc như Giáo sư nói câu đó trong bầu không khí mập mờ này chẳng có gì lạ.


"Vậy trước tiên cứ làm vậy đi." Cậu siết chặt lòng bàn tay Chử Diễm, sau đó ngồi ngay ngắn tiếp tục xem phim.


Trong bóng tối, có thể thấy khóe môi Chử Diễm khẽ cong lên, anh nắm lấy tay Diệp Chuẩn mãi tới tận kết thúc bộ phim.


Mặc dù Chử Diễm buổi chiều không có tiết học, nhưng lúc 5 giờ trường có hội nghị công chức quyết định ngày nghỉ hè.


Hai người xem phim xong ra ngoài, chuyện đầu tiên anh làm là đưa Diệp Chuẩn về, trước khi xuống xe Diệp Chuẩn nói: "Tối nay em có có chuyện ở quán bar, không thể tới tìm thầy được, mai gặp."

Chử Diễm nhớ cậu nói tối qua thức 3 giờ sáng nên nhắc nhở: "Không được rượu uống quá nhiều."

"Yên tâm, thầy mau đi họp đi." Diệp Chuẩn




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận