Ôi mệt vãi, chạy ngược chạy xuôi hỏi mấy người cùng cty xem có ai cần mua đồng hồ samsung không mà trả ai mua. Quay ra thấy giám đốc đang lên mạng xem quảng cáo của đồng hồ đấy, gạ mãi ổng mới mua giúp. Mệt thật, chém một tua rằng cái này tốt, cái này đẹp thế là mới có tiền giúp nhỏ my. Hời! bán được 4 triệu rưỡi, lỗ gần triệu rưỡi cái đồng hồ android của tôi rồi. Qủa này phải thêm 6 triệu tiền làm thêm nữa mới được 10 triệu giúp nhỏ. Về chỗ làm việc, gọi ngay cho em trưa ra quán cơm để đưa tiền. Trưa đến:
nhỏ my: - Anh ăn gì, gọi đi!
- Ái chà, hum nay nhỏ mời tôi ăn cơ đấy?
nhỏ my: - Tôi đâu phải là người không biết điều, anh giúp tôi thì tôi cũng phải mời anh cái gì chứ!
- um, đây là 10 triệu nhỏ cầm đi, bao giờ có trả tôi cũng được. (huhu, cũng được hai tháng đi làm chính của tôi đấy, em yêu ơi , em về tay nhỏ nhá).
Ăn cơm xong, mỗi đứa lại đi một nẻo. Tôi thì đi làm, còn nhỏ đi học.
Tối đến tôi ăn cơm cùng đồng nghiệp lun rồi về sớm hơn nhỏ, ngồi nhà xem tv một lúc rồi sang phòng nhỏ ngồi xem nhỏ học. Thế là tháng này coi như tôi tiêu thật rồi, bao nhiêu tiền tôi đưa cho nhỏ hết rồi giờ phải tiết kiệm đủ thứ nào thì ga, điện. Thôi, đã vậy từ giờ tôi sẽ quyết sang phồng nhỏ ăn cùng luôn, tắm bên ấy không có ở nhà mà dùng không có tiền trả là nó ngắt hết mọi thứ. Còn mỗi cách đấy thôi!
Hum sau đúng như dự tính nhỏ cho tôi ăn chung, tiện đấy tôi còn nhờ nhỏ giặt đồ hộ luôn. (giặt thì giặt hết đi nhỏ còn bắt tôi mang quần sịp về giặt riêng nữa chứ, lắm vẹo).
Nhìn tủ lạnh nhà nhỏ cũng thấy hết đồ ăn , ăn nhờ nhỏ mà hết cũng phải mua thôi nhưng hết tiền... không biết làm thế nào nhỉ?
À, đúng rồi, còn thằng cường chó bạn thân thì chạy đi đâu được.
- Alô, picatsô thằng đệ.
cường chó: - Mẹ mày, có việc gì không?
- Không! thi thoảng hỏi thăm nhau tí xem còn sống không. Mà thấy mày vẫn sống khỏe là tao yên tâm rồi.
cường chó: - Thôi, tao lậy mày, có việc gì nói hẳn ra đi ông nội.
- Tao với mày và nhỏ sáng mai đi siêu thị đi?
cường chó : - Để xem mai tao có bận không đã, mà mày mới em dạo này ổn chứ hả?
- Cũng ổn, nhưng hết tiền. Đau quá đau lun. Rồi nói thêm được vài câu xong cúp máy.
8h sáng chủ nhật hum sau, tôi mò sang đập cửa phòng nhỏ om sòm, đợi em đánh răng xong cũng mất 15 phút. Thế là 2 đứa dắt tay nhau đi siêu thị mua đồ ăn hehe! À quên, không phải 2 đừa mà là 1 thằng dắt 1 con bé đi siêu thị.
Ra đến nơi, tôi gọi điện cho cường chó, gọi xong tôi mới em bắt đầu chọn đồ .
nhỏ : - Anh mới ứng lương trước hay sao mà hoang thế?
- Thì nhỏ cứ chọn đi, thi thoảng nên bồi bổ tý chứ! (ứng tiền có mà tháng sau tôi ăn cám luôn à nhỏ).
Đang chọn đồ thì thằng cường chó lao đến, hê sao đúng hẹn thế mầy, đúng lúc tao vs em chọn xong đồ rồi đấy. Nhưng chủ yếu tôi vs em toàn chọn thịt vs trứng và không thoát cả mì tôm nữa. May sao cho tôi là từ đợt nhỏ đi học, nhỏ còn học nấu được mấy món luộc không có thì khéo suốt ngày ăn mì tôm. Mà nhỏ luộc thịt cũng được, có triển vọng nhưng mỗi tội thái thịt to thấy mồ, khổ nỗi mấy lần tôi nuốt toàn bị ngẹt.
cường chó: - Bọn mày chọn nhanh thế?
- Tiện trước mặt, tao bỏ vào giỏ lun. Thôi thanh toán xong về nhà tao chơi pes đi? (ngu đéo gì mà không chọn nhanh, tý mày giả tiền hộ tao mà).
cường chó: - Tùy mày thôi, quyết thắng.
Nhỏ my ra thanh toán thấy nhiều tiền quá cũng lo lo, tôi vội ra trả vờ dút ví tìm tiền lâu lâu một tí. Thực ra ví tôi lúc ấy có mỗi 10 nghìn, nháy mắt cho cường chó bảo lâu nhỉ? Thế là nó mang thẻ ra quẹt, đấy đấy đúng ý tôi rồi, gọi nó ra cũng chỉ là để như thế. Ai bảo tôi vs nó là bạn thân cơ chứ, được cái thằng này thông minh lên chưa nói đã hiểu ngay. tôi thích tính đấy của nó. vẫn biết rằng con đường đi tìm hạnh phúc rất dài và rộng nhưng nếu dừng lại tôi sẽ phải hối tiếc khi mất người).