Cả buổi tốm hôm ấy tôi và cường chó 2 thằng ngồi chơi pes và nói chuyện về nhỏ và tôi, nó hỏi là tôi và em dạo này còn hay phang nhau không?
Phang cái mả cha mầy, xấu hổ thật có mỗi chuyện này mà cứ bị nó chêu suốt.
cường chó: - Dạo này công ty mày có em nào xinh không?
- Có, làm sao?
cường chó: - Mày tán mẹ đi...
- Mịa, mày đùa tao à! mày chẳng biết tao yêu em còn gì?
cường chó: - Um! tao biết, nhưng mấy năm nay rồi mày đã tán đổ my chưa thế?
- Chắc chưa mày ạ! Mà thi thoảng tao cũng nghĩ trên đời này có bao nhiêu em xinh mà tao cứ lao đầu vào em, không biết tao yêu em vì cái gì nhỉ?
- Em đanh đá, thấp hơn tao một tí, nấu ăn cũng chẳng ngon, tính tình thì hay trẻ con nữa... đúng là tình yêu không giải thích được.
cường chó: - Có khi nào mày yêu em nó cũng vì cái tính trẻ con không nhỉ?
- Ờ, cũng có thể lắm chứ!
Vừa nói đến đấy thui thì em lao vào nhà, cũng chỉ tại vừa nãy quên không đóng cửa. Huhu, nhỡ em nghe thấy hết chuyện vừa nãy thì sao, nếu trường hợp tốt thì em vẫn ở lại (cái này có 30%), còn không em chuyển đi nơi khác thì chết tôi... Thôi không nghĩ nhiều nữa.
nhỏ my: - 2 Anh sag ăn cơm, em nấu xong cả rùi nhưng thấy 2 anh đang chơi nên em không gọi. (ớ ờ, Mấy năm nay tôi mới em toàn xưng nhỏ với tôi, hum nay nhỏ xưng em mình hôi lây thằng cường chó chứ! thui thế là vui rồi.)
Bữa cơm tối kết thúc vào 9h, một bữa cơm vui vẻ giữa tôi , cường chó và em với rất nhiều đồ luộc. Nói chung em đãi thằng bạn mình thịnh soạn phết, may nó không bị nghẹn là yên tâm rồi.
Ăn xong tôi và em tiễn cường chó xuống dưới đường, lúc đi nên tôi còn chêu nhỏ nữa...
- Này đằng ấy!
nhỏ my: - Gì?
- Hum nay nhỏ xưng em tôi thấy lạ quá!
nhỏ my: - Thế không thích thì thôi, lần sau không gọi nữa nhá?
- Thôi, thôi vậy thì nhỏ cứ xưng em đi tôi không hỏi nhiều nữa.
nhỏ my: - Thế đằng ấy cũng phải thay đổi đi chứ?
- Đổi gì?
nhỏ my: - Thì cũng phải xưng anh chứ, gọi tôi mãi sao được, không thấy ngượng à?
- Không... à uk em. Đấy, kể ra những ngày qua thằng cường dúi mình ở gần em cũng tiến triển phết. Chắc phương nấm vs cường chó thông đồng cho tôi ở đây chứ gì, biết thừa 2 con cáo ấy.
Hời, lại thêm những ngày có ý nghĩa với tôi, chắc hum nào phải báo đáp bọn nó mới được.
Nửa tháng sau:
Đã có lương đâu thế, thức ăn trong tủ nhà em cũng sắp hết thịt zùi, quả này tối nay khéo em ình ăn rau cũng nên ý.
Mà ăn rau là ăn chay đấy, vậy thì thế cũng được thi thoảng mới ăn mà nhưng ngoại trừ việc em cho tôi ăn súp nơ. Tôi ghét nhất là ăn shup nơ, còn những rau khác của cái mùa đông này thì chiến hết.
Điều không mong cuối cùng cũng đến, ai bảo hum đi siêu thị tôi không chọn rau mà em chọn cơ chứ...huhu
Vào bữa, đã thế em còn gắp cho bao nhiêu là súp nơ nữa cơ chứ, tôi đã kể chuyện đánh trống lảng gắp ra zùi mà em lại tống vào tiếp. Đến nỗi tôi phải gắt nên.
- Anh không ăn được súp nơ.
nhỏ my: - Sao không ăn được anh cứ thử cắn miếng xem nào!
- Không ăn, anh nhất định không ăn ăn nn n n.
nhỏ my: - Thích không ăn không, bố tát cho phát giờ! bảo không nghe.
Dạo này tuy nhỏ hiền tý nhưng nghe giọng này khéo không đùa được với nhỏ đâu, không ăn khéo vỡ mồm thì chết.
- Anh thử ăn một miếng thôi my nhá?
nhỏ my: - Thì anh cứ ăn đi, hỏi nhiều.
(quả thật ăn súp nơ cũng được, thế mà từ trước tới giờ tôi toàn sợ không giám ăn. Mà em ơi anh muốn lấy em về làm vợ chứ ứ muốn lấy em về làm mẹ anh đâu.)
nhỏ my: - Này, anh hiếu ơi, em mời anh xuống ạ! giật cả mình, tôi đang nghĩ lung tung thì nghe thấy tiếng em gọi.
- Xuống đâu?
nhỏ my: - Thì đầu anh đang ở trên mây đây, em chẳng phải mời anh xuống à, chưa gì đã muốn lên thiên đường sớm quá đấy. hix, tôi tức em đến nỗi sịt khí đầu, giám bảo ta lên thiên đường à.
- Mà chẳng phải anh ăn rồi đó sao?
nhỏ my: - Um, thế là ngoan đấy, bảo còn nghe.
- Ngoan cái shit ý.
nhỏ my: - Giỏi!
- UM
nhỏ: - UM. bữa cơm này đến khổ với em thôi, em bắt đủ điều ăn cơm mà muốn khóc