Sau khi trở về kí túc xá và nghỉ ngơi thêm hai ngày. Hôm sau Khương Đồng đã thông báo cho các anh em cùng phòng về ý định ra ngoài rèn luyện của mình. Cả ba người bạn đều đang học năm 3 và chuẩn bị cho kì thi cuối kì để đến Bolia, họ quả thật không có nhiều thời gian như cậu. Tạm biệt nhau xong, Khương Đồng rời khỏi học viện. Trước tiên cậu vẫn quay trở về nhà gặp ba mẹ trước. Đang tiếc, ba cậu vẫn chưa quay lại, mẹ đang ngồi đan một tấm khăn quàng cổ cho cậu. Người giúp việc đang nấu ăn trong bếp, có vẻ trước khi đi, ba cậu đã lo mọi thứ ổn thỏa cho mẹ.
Khương Đồng ôm mẹ nuôi của mình, dặn bà uống thuốc đều đặn và không quên chú ý an toàn. Cậu và ba rất nhanh sẽ trở lại. Mẹ nuôi ôm cậu vào lòng, tự mình quàng chiếc khăn cổ màu xanh nhạt cho cậu. Cũng không quên dặn dò ngược lại.
Sau khi chào mẹ, Khương Đồng lên đường. Đích đến lần này của cậu là hành tinh Rakirac. Lý do cậu chọn nơi này một là vì đây là nơi tụ hội rất nhiều pháp sư giỏi trong những năm gần đây. Thứ hai là vì học viện Rakirac có một vị thiên tài nổi danh, người đã phát minh rất nhiều thiết bị công nghệ cao mang tính đột phá, cũng là người mà cả Bách gia và Liễu gia đang nghi ngờ liên quan đến việc lai giống Ligan. Thứ ba, đến Rakirac, cậu sẽ nhiều cơ hội để tiếp cận Heros hơn.
Tuy nhiên, Khương Đồng không định dùng thân phận La Đồng của mình ở Olad. Thay vào đó, cậu sẽ dùng một thân phận khác phù hợp hơn để trà trộm vào đội pháp sư thợ săn tự do ở Rakirac. Vì vậy, Khương Đồng quyết định đổi màu tóc của mình sang màu trắng bạch kim giống với Alivera, đeo thêm một chiếc mặt nạ bạc. Trước khi đến Rakirac, Khương Đồng đã liên hệ lại cho Bạch Thư hỗ trợ mình, tạo một thân phận giả ở Rakirac trong hội quán Bạch Kỳ của Bạch gia. Cậu không có ý định để mọi người ở Olad biết hành tung mà mục đích đi của mình.
Từ Olad muốn đến Rakirac phải mất 5 ngày đi bằng phi thuyền. Trước khi đáp xuống Rakirac, phi thuyền sẽ quá cảnh ở tinh cầu Philot, là hành tinh con thuộc tinh hệ Saran, sở hữu của Hoàng tộc để nạp nhiên liệu. Nhìn các hành khách khác xuống phi thuyền để mua vài đặc sản ở hành tinh này, Khương Đồng có chút chán vì ở đã ở phi thuyền này suốt 4 ngày mà không có việc gì để làm ngoài minh tu và đến thung lũng Vera.
Nhưng dạo gần đây cậu không còn gặp Alivera thường xuyên như trước nữa, mà lại gặp Fiffy nhiều hơn. Bà ấy nói rằng Alivera đang nghỉ ngơi, bảo cậu có thể tùy tiện tu luyện ở thung lũng hoặc đến phòng sách cũng được. Làm cậu vô cùng tò mò không hiểu vì sao Alivera lại cần phải nghỉ ngơi lâu như vậy. Lúc đó Fiffy cười như không cười, dùng gậy của bà gõ vào đầu cậu mắng. Sau đó, Khương Đồng mới hiểu được rằng, dù là tinh linh mạnh nhất, nhưng Alivera không phải đang ở thời kì hoàng kim năm đó, để có thể duy trì Bolia và thung lũng Vera, cô ấy luôn phải nghỉ ngơi định kì.
Khương Đồng muốn mua một chút đồ ở Philot cho Alivera nên cuối cùng cậu vẫn quyết định rời khỏi phi thuyền để đi dạo xung quanh. Philot là hành tinh có rất nhiều cảng hàng không vì là nơi quá cảnh đến rất nhiều hành tinh khác. Nằm trong sự quản lí Hoàng tộc, trạm năng lượng ở nơi này cũng được kiểm soát vô cùng chặt chẽ. Liễu gia cũng tham gia vào hoạt động thương mại ở đây.
Dạo một vòng, Khương Đồng chợt thấy có một anh thợ săn đang bày bán một sạp hàng xương thú rất lạ. Người ghé mua cũng kha khá, nhưng vẻ mặt mỗi người sau khi rời khỏi đều có chút tức giận. Có vẻ thú vị nên cậu cũng quyết định ghé vào hỏi thăm giá cả.
Anh thợ săn với chiếc đầu trọc, đôi mắt rất hung hăn cùng vết sẹo dọc mắt phải. Anh ta ngồi im lặng ở sạp, nhìn hết người này đến người khác đến hỏi đủ điều, cũng có chút mất kiên nhẫn. Nhìn thấy Khương Đồng đi đến, anh ta thở một hỏi dài chán nản nhưng sau đó lại mỉm cười hỏi cậu.
“Muốn mua đồ hay hỏi thăm tin tức?”
“Anh còn bán cả tin tức sao?” – Khương Đồng không ngờ người này còn là người thu tin.
“Lần đầu đến nơi này?” – Nghe câu hỏi của cậu, anh ta nhận ra ngươi này là người mới. Nhìn mái tóc bạch kim cùng chiếc mặt nạ bí ẩn màu bạc, giọng nói có vẻ còn khá trẻ.
“Đúng vậy, thế có thể cho tôi biết một vài thông tin về Rakirac không?” – Khương Đồng hỏi tiếp.
“Cậu muốn tới Rakirac?” – Anh ta hỏi lại với giọng điệu kì lạ mà trầm thấp. Rồi như nghĩ đến điều gì, anh ta đến gần rồi nói nhỏ với Khương Đồng “Tôi sẽ cho cậu một lời khuyên trước khi đến đó, nhưng trước hết, cậu cần bỏ ra thứ xứng đáng đã”
“Anh muốn trao đổi thứ gì?” – Nói đến tiền thì Khương Đồng quả thật không có nhiều, nhưng dược liệu thì lại có không ít, mỗi lần ở Bolia lại mang theo từ chỗ Fiffy.
“Tôi ngửi được trên người cậu có cỏ Bạch Lân đúng chứ? Dùng thứ này trao đổi” – Là một thợ săn đi lại nhiều ở các khu rừng, anh ta cũng hái không ít thảo dược để bán.
Cỏ Bạch Lân là thứ vô cùng hiếm, xác suất để gặp được nó trong rừng là rất nhỏ. Khi ông ta còn là một thợ săn du mục, đã đưa vợ mình đi rất nhiều nơi. Cả ông ấy và vợ đều là pháp sư và họ yêu thích tự do. Trong một lần đi đến rừng rậm ở RiO, họ đã bị một con ma thú Bạch Yết tấn công, vợ anh ta bị nhiễm chất độc từ ma thú này dẫn đến cơ thể dần hoại tử. Dù đã cố gắng đưa vợ đi chữa trị nhưng không có kết quả khả quan.
Cho đến khi một người ở Rakirac nói rằng muốn cứu vợ ông phải có cỏ Bạch Lân, một loại thảo dược vô cùng hiếm. Lúc đó ông ta đã nhận được một ít từ người này nhưng vẫn không đủ để cứu vợ, bù lại là mất hết tất cả tài sản mà bản thân đã tích lũy. Đến hiện tại, ông vẫn tiếp tục tìm kiếm loại thảo dược này và trở thành người đưa tin ở Philot.
Khương Đồng cũng không ngờ người đàn ông này lại chiếc mũi nhạy cảm như vậy. Cỏ Bạch Lân là Fiffy chuẩn bị cho cậu, bảo là Alivera nói để cậu mang theo phòng trường hợp trúng độc bất ngờ. Loại cỏ này có hình vảy cá dọc quanh phiến lá, có mùi rất đặc trưng và có thể giải được rất nhiều loại độc tố của các ma thú, mà một thảo dược cực kì hiếm. Tuy nhiên, chúng cũng mọc khá nhiều ở thung lũng Vera.
“Tin tức của anh có phải thứ tôi muốn không đã, dù sao ông cũng biết cỏ Bạch Lân không phải thứ muốn là có” – Khương Đồng không định giao dịch liền và vẫn dè chừng với anh ta. Không thể chắc chắn tin tức của anh ta là chính xác.
Người đàn ông có vẻ lo âu suy ngẫm, nhưng anh ta biết trên người pháp sư này có cỏ Bạch Lân, đây là thuốc cứu mạng của vợ, anh không thể để cậu ta đi được nên đành nói trước “Tôi không lừa cậu. Vợ tôi bị trúng độc của ma thú Bạch Yết. Tôi có thể giao dịch tin tức trước”
Thấy được sự lo lắng trong đôi mắt của anh ta. Khương Đồng lấy từ không gian một túi nhỏ bột cỏ Bạch Lân rồi nói “Được, anh nói tin tức của anh trước đi. Nhưng cũng nói trước, trong tay tôi không chỉ có số lượng này, nếu tin tức của anh là giả, chúng ta sau này không cần gặp lại. anh cũng biết cỏ Bạch Lân là vô cùng khó kiếm đấy”
Người đàn ông gật đầu rồi chỉ vào đóng xương ma thú trên sạp, nhỏ giọng nói “Hiện ở Rakirac có rất nhiều ma thú làm loạn, tốt hơn hết cậu nên cân nhắc khi đến đó. Dù đã được quân đội xử lí nhưng số lượng ma thú ở đấy lại tăng một cách bí ẩn. Tôi đã đi đến Rakirac và nhặt được rất nhiều xương ma thú khác nhau ở đấy. Chúng đánh nhau thường xuyên nên không lâu nữa sẽ gây thương tổn đến kết giới an toàn của con người”
“Ma thú đánh nhau là chuyện cũng bình thường, phải có gì đặc biệt chứ?” – Khương Đồng cảnh giác hỏi lại.
“Lúc tôi đi theo dấu vết còn lại thì nhận ra ma thú ở đó rất kì lạ, chúng nổi loạn và mất trí, điên cuồng tấn công lẫn nhau, kể cả đồng loại, và tôi còn thấy có nhiều con còn đột biến bất thường, tôi nghi ngờ nó có liên quan đến viện nghiên cứu dưới lòng đất ở Rakirac” – người đàn ông thận trọng khi nói ra điều này.