Người Đưa Tang Cõi Trần


Tôi theo phản xạ né tránh, trái lại hít phải một hơi lạnh ngắt!

Cái đầu người kia ở trong không trung bay trở lại, đuổi theo tôi sát nút không chịu buông tha.

Thấy tốc độ của đầu người càng lúc càng nhanh, Lý Bội Bội phất tay một cái, thế mà trực tiếp đánh cho cái đầu đó bắn trở về.

Bé trai vững vàng bắt lấy đầu người, Lý Bội Bội đứng chắn trước người tôi, sau đó hét lên: “Còn không mau biến đi!”

Đầu người để lộ vẻ tủi thân, trong ánh mắt bất lực chảy ra không phải là nước mắt mà là máu đen!

Tôi nghiến răng, lập tức phán đoán ngay, sợ là bé trai này lúc còn sống đã gặp phải “sát”, chết bất đắc kỳ tử ở chỗ này nên mới bị Uông Húc ảnh hưởng, nửa đêm chạy đến đây đòi mạng!

Chỉ có giết tôi làm thế thân cho nó thì nó mới có thể đầu thai thuận lợi!

“Anh ơi, người ta chẳng qua là muốn tìm anh chơi thôi mà, chị lại hung dữ như thế…”

Bé trai “khóc” càng lúc càng dữ, trong nháy mắt hốc mắt của bé trống rỗng, máu đen dần dần bao trùm thân thể bé!

“Đây là…”

Đây là hóa thân thành “sát” rồi!

Tôi không nhịn được thấp giọng mắng chửi, đều tại Uông Húc!

Chung quanh đây là một nghĩa địa, vốn đã âm khí nặng rồi bé trai còn chết bất đắc kỳ tử, lại còn gặp ngay hôm nay do chính mình đi tiễn Năm Xương!

Cái miệng trên đầu người gào thét một hồi, chấn nhiếp quạ đen trong rừng phải bay đi, mèo đen gầm gừ, điềm gở xuất hiện liên tục.

Phía xa có một bóng trắng lóe lên nhanh chóng áp sát về phía tôi.

Tôi chăm chú nhìn, trong lòng kinh hãi, tên quỷ nhỏ này dẫn dụ cả Bạch Sát đến luôn rồi!

“Bội Bội, chạy!”

Không ứng phó kịp, tôi vắt giò lên cổ chạy.

Quan tài giấy trên lưng tôi cũng bắt đầu rục rịch, rõ ràng là ác hồn của Uông Húc chịu ảnh hưởng của hai “sát” nên mưu đồ thoát ra!

Tôi tức tốc niệm chú để ổn định quan tài giấy, nếu như Uông Húc thoát được, ba “sát” hội tụ thì đến lúc đó sẽ trăm họ lầm than, hậu quả không thể tưởng tượng nổi!

Tôi chạy vào cánh rừng bên cạnh, phóng mắt xem xét bốn phía.

Hiện giờ quan trọng nhất là phải tìm được hài cốt của cậu bé này, sau đó siêu độ cho nó.

Sát khí đằng sau lưng càng lúc càng nhiều, tai tôi bắt đầu lùng bùng, thậm chí không còn nghe rõ được tiếng gọi của Lý Bội Bội nữa.

“Phàm, anh mau đến bên sông đi, em giải quyết phía sau cho!”

Lý Bội Bội đột ngột dừng bước rồi đẩy tôi một cái thật mạnh.

Tôi loạng choạng vài bước, lúc này mới phát hiện Bạch Sát đã đuổi sát sao sau lưng.

Tuyệt đối không thể để hai “sát” đụng nhau, nếu không thì Lý Bội Bội cũng không chống đỡ được!

“Bội Bội, em chặn Bạch Sát giúp anh! Anh đi tìm hài cốt của thằng bé kia!”

Tôi nhanh chóng dừng bước, hét lớn một tiếng với Lý Bội Bội đằng sau.

Lý Bội Bội gật đầu, nhanh chóng thả thằng bé không đầu ra, ngăn cảnh Bạch Sát đang khiêng kiệu đến.

Bé trai chết bất ngờ, tất nhiên thi thể chưa từng được nhập thổ, chỗ này cũng không phải là bãi tha ma nên có lẽ hài cốt của bé sẽ rất dễ tìm thấy.

Để an ủi những âm hồn khác, tôi vẫn vừa đi vừa rải tiền giấy như cũ, miễn cho âm hồn chưa vào được luân hồi vào thất đầu (7 ngày sau ngày mất) bị ảnh hưởng rồi biến thành ác quỷ theo.

“Anh ơi, sao anh chạy nhanh thế?”

Lời nói vừa kết thúc, một mùi thịt thối rữa lập tức bay đến.

Tôi ngoảnh đầu lại nhìn, không biết từ khi nào mà cái đầu của thằng bé đã ngay sau lưng tôi, đang há cái miệng máu me đầy răng nanh của nó cắn thật mạnh về phía đầu tôi.

Tôi sải một bước dài, tức tốc tránh đi, nhưng dây thừng buộc quan tài giấy lại bị răng nanh cắn đứt.

Quan tài giấy rớt xuống lăn ra ngoài, rơi vào chỗ một bia mộ.

Tôi kinh hoàng chạy về phía quan tài giấy, chỉ sợ Uông Húc thoát được ra ngoài.

Dường như bé trai cũng đoán được ý định của tôi nên đổi hướng bay về phía quan tài giấy.

Tôi nhanh như chớp vươn tay, rút một đồng tiền ra niệm “Chú Đuổi Quỷ”, ném thẳng về phía ngực của bé trai!

“Trời có ba điều hiếm trời trăng sao, thông thiên thấu địa quỷ thần kinh hãi!”

Sau một tiếng ra lệnh, đồng tiền lập tức tỏa ra ánh sáng vàng, lập tức hất văng bé trai ra ngoài.

Tiếng rú thảm thiết của bé trai vang vọng, rung đến đau màng nhĩ của tôi.

Tiếng trầm thấp của quỷ quái hòng làm nhiễu loạn tâm trí tôi nên tôi tức thì niệm thầm “Chú Tĩnh Tâm”, mau chóng ổn định tinh thần, ý chí!

Chưa kịp lau mồ hôi thì tôi đã lập tức lăn lên trước, nhặt quan tài giấy trên mặt đất lên lần nữa.

Vừa đứng dậy nhìn, đồng tử của tôi run nhẹ.

Chỗ này vậy mà là một bia mộ vô danh, nhưng huyệt mộ đã bị người khác quật lên, quan tài bị phá hủy, bên trong ấy thế lại là một bộ hài cốt không đầu!

Nhìn vóc dáng thì cực kỳ giống với bé trai không đầu!

Hai thái dương của tôi đổ mồ hôi lạnh, nhịp tim cũng đột nhiên tăng tốc.

Thì ra bé trai này không phải bị vứt xác ngoài đồng mà là bị kẻ đạo mộ phá mất phong thủy, nên mới làm cho bé hóa thân thành lệ quỷ!

Không lo tới thứ khác nổi, tôi lập tức buông đèn hoa sen trong tay xuống, cõng lại quan tài giấy trên lưng, tay không cạy nắp quan tài ra.

Dăm gỗ đâm vào lòng bàn tay tôi, máu tươi xối xả, tôi không để tâm được nhiều như thế.

Lúc nắp quan tài hở ra được một lỗ vừa đủ nhét một người vào thì tôi nhảy luôn vào ôm hài cốt của bé trai lên.

Hiệu quả của “Chú Đuổi Quỷ” đã hết, bé trai hổn hà hổn hển như phát điên xông thẳng về phía tôi, dáng vẻ càng dữ tợn hơn.

Những nơi nào nó lướt qua thì cỏ cây đều khô héo!

Tôi đưa tiền đồng lên lần nữa, ấn vào giữa trán của bé trai.

“Người có chuyện thì siêu, người không chuyện thì sinh; thương chém đao giết, nhảy cầu treo thừng!”

“Chết rõ ràng chết mờ ám, hàm oan mà chết; oan gia chủ nợ, nhận mệnh con trai!”

Chú chấm dứt, hồn bay lên.

Hồn phách của bé trai bỗng rú lên thảm thiết, khói đen tỏa ra bốn phía, răng nanh của nó cách tôi chỉ đúng một ngón tay!

Một trận gió mạnh nổi lên, trong nháy mắt hài cốt của bé trai rơi xuống đất.

Trận gió lạnh lẽo qua đi, hồn phách của bé trai tan biến trong không trung, xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại.

Hồn phách của bé trai được siêu độ vãng sinh.

Mồ hôi lạnh đẫm ướt áo quần.

Thần kinh căng như dây đàn của tôi bình phục lại trong tích tắc.

Tôi thấm mệt nên ngã ra đất.

Giây lát sau, tiếng của Lý Bội Bội thình lình vọng đến.

“Phàm, em sắp chống hết nổi rồi!”

Tôi thình lình mở mắt, lúc này mới nhớ ra còn một tên Bạch Sát hung hãn chưa giải quyết!

Tôi chôn hài cốt của bé trai qua loa rồi nhanh chóng quay lại mép rừng của thôn.

Lý Bội Bội đang giao đấu với Bạch Sát, không dứt ra được.

“Phàm, mau nghĩ cách đi!”

Lý Bội Bội ngoảnh đầu nhìn tôi một cái, hơi khó khăn mở miệng.

Tôi lau bụi đất trên mặt rồi lập tức bắt đầu bày trận.

Muốn hóa Bạch Sát thì cách tốt nhất cũng như triệt để nhất là đổi phong thủy.

Tuy tôi không biết nhiều về phong thủy nhưng cũng xem như hiểu sơ sơ, cũng chỉ là thay đổi trận pháp phong thủy, với tôi mà nói thì chẳng khó khăn gì.

“Bội Bội, anh xong ngay đây, lát nữa em dụ Bạch Sát qua đây, anh tự hóa giải được!”

Lý Bội Bội gật đầu đã hiểu, tức tốc dụ Bạch Sát sang một bên.

Chân tôi đạp lên vị trí của “sát”, mau chóng lấy tất cả tiền đồng mang theo bên người ra, sau khi ra sức dùng chân đạp thành một cái hố thì lập tức chôn tiền đồng xuống đó.

Đếm kỹ có chín đồng, chôn mỗi đồng mỗi chỗ khác nhau thì sẽ tạo ra được một khí trường.

Trận pháp sắp sửa hoàn thành, dường như tên Bạch Sát kia phát giác ra được tôi muốn làm gì đó nên lập tức vòng qua Lý Bội Bội xông thẳng tới vị trí của tôi!

Tôi không dám ngoảnh đầu lại, cắn răng tiếp tục hoàn thành trận pháp.

Lý Bội Bội kinh hô một tiếng, tức tốc chắn trước người tôi!

“Phàm, cẩn thận!”

Tôi quay phắt đầu lại.

Vậy mà Lý Bội Bội dùng hồn phách chặn Bạch Sát cho tôi!

Bạch Sát xông vào người, Lý Bội Bội bị đụng rất mạnh.

Đồng tử tôi run rẩy, lập tức cắn đứt ngón tay, dùng khí của người dụ Bạch Sát đến.

“Đừng sợ, Bội Bội, có anh đây!”

Bạch Sát bị khí của người hấp dẫn nên trực tiếp bay vào trong trận pháp.

Ngay khoảnh khắc nó bay vào thì tôi thừa cơ lập tức vọt về bên cạnh Lý Bội Bội.

Bạch Sát còn đang giãy dụa, phát ra tiếng rít gào chói tai, có ý muốn kéo tôi chôn cùng!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui