Người đứng nơi ngược chiều ánh sáng



Như Giang Trạm đã nói, trong khoảng thời gian này anh không tới tìm Lâm Kiều, thời gian gọi điện thoại cũng không nhiều, hình như anh thật sự rất bận.

Không khí lễ tết đã dần tan đi, nhiều cửa hàng đã mở cửa trở lại.

Lâm Kiều không vội mở cửa hàng, rảnh rỗi không có việc gì làm thì đi dạo chơi, mua sắm với Trương Giai Giai.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đi chơi với Trương Giai Giai nguyên một ngày, về đến nhà, vừa tắm xong cô đi ra châm điếu thuốc thì thấy màn hình điện thoại sáng lên.

Mấy cuộc gọi nhỡ đều là của Giang Trạm.

Đứng dậy ngồi xuống bên cửa sổ, cô muốn gọi lại nhưng đối phương đã gọi tới.
 

“Alo.”

“Em đang nghỉ ngơi à?”

Giọng cô có chút khàn khàn, Giang Trạm sợ mình làm phiền đến giấc ngủ của cô.

“Chưa, anh hết bận rồi ư?” 
 
Búng búng đầu ngón tay dính tàn thuốc, lâu rồi chưa được nghe giọng anh, giờ phút này nghe thấy, không hiểu sao lại có chút lạ lẫm.

“Ừm, qua một thời gian nữa sẽ đến tìm em.”


Giọng anh có chút mệt mỏi.

“Không cần, anh cứ làm việc của mình trước đi.” 
 
Đi tới đi lui cũng không tiện, anh cũng rất mệt rồi.

“Anh muốn nhìn em một chút, em có muốn đăng ký Wechat gọi video không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Giang Trạm gợi ý cho cô.

Lâm Kiều ngẩn ra, không đáp lời anh.

“Này? Kiều Kiều?”

Bên kia lần nữa gọi tới.

“Chờ em.”

Cô đăng ký lại tài khoản bằng số điện thoại di động hiện tại của mình.

“Được rồi, là số điện thoại hiện tại của em, anh tìm xem.”

Nói xong, cô đã thấy một lời gửi mời kết bạn.

“Nhận được chưa?”

“Rồi, em cúp máy đây.”

Cô cúp máy, chấp nhận yêu cầu bạn bè.

“Xin chào cô Lâm, tôi là Giang Trạm.”

Anh gửi tin nhắn chào hỏi, giọng điệu giống y như lần đầu tiên họ gặp mặt trong cửa hàng của cô.

Khóe môi Lâm Kiều khẽ nhếch lên, lúc này cô mới nhìn kỹ tên và ảnh đại diện của anh.

Vẻn vẹn một chữ ‘L’…

Ảnh đại diện là một cô gái.

Cô ấn mở xem, lúc này mới nhìn rõ, ai ngờ lại là cô.
 
 
Trong bức ảnh, cô đang say ngủ nửa bên mặt vùi vào gối, trên cổ còn đeo dây chuyền anh tặng đêm hôm đó.


Cô cũng biết đại khái anh chụp lúc nào rồi.

Đang suy nghĩ thì anh gọi video tới.

Lâm Kiều đóng cửa sổ lại, dập tắt mẩu thuốc lá trong tay.

Cô nằm lên giường, vuốt sơ qua mái tóc, lúc này mới ấn nhận.

Lâm Kiều nhìn thấy Giang Trạm đang ngồi trên ghế da, trên người còn mặc áo sơ mi, nhìn anh có vẻ như vừa mới tan tầm.

Thấy anh có chút mệt mỏi, nhưng vẫn đẹp mắt nha.

“Em đang nằm à, cục nhõng nhẽo?”

Giang Trạm nhìn mặt cô, cong môi cười, trong mắt ngập tràn sự dịu dàng.

“Nhìn anh giống như vừa mới tan tầm vậy.”

Thấy dáng vẻ anh cúi đầu nhìn xuống nút cổ áo sơ mi, Lâm Kiều cảm thấy lòng mình ấm áp khó tả, tựa như có một dòng nước ấm róc rách chảy qua, rất nhỏ nhưng lại có thể cảm nhận được rõ ràng.

Giang Trạm mỉm cười nhìn khuôn mặt của cô.

“Anh rất nhớ em.”

“Còn nhớ gì không.”

Mấy câu này anh thường xuyên nhắc mãi, như thể sợ cô không biết.

“Muốn ôm em, muốn hôn em, muốn…”

Anh đột nhiên nở nụ cười xấu xa, vô thức lây nhiễm cho cô, làm cô cũng cười theo.

“Làm em.”


Lâm Kiều cảm thấy cô quen rồi.

“Đôi khi nghĩ, anh không làm trai bao thật sự rất đáng tiếc.”

Cô cảm thấy ở thời cổ đại, anh nên đến lầu xanh, diện mạo khỏi cần phải nói, ngày qua ngày sống với cái miệng bôi mật chắc chắn anh rất được hoan nghênh.

“Em ‘chấm’ anh rồi à?”

Lâm Kiều cười, không đáp lời anh.

“Ngày mai em định làm gì?”

Giang Trạm thấy cô ngáp, nhẹ giọng hỏi cô.

“Đi mua sắm với Giai Giai.”

Anh có nói thêm vài câu gì đó, Lâm Kiều nghe tai trái ra tai phải.

Cô hơi buồn ngủ.

Giang Trạm thích thú nhìn dáng vẻ mơ mơ màng màng của cô.

“Đắp chăn rồi đi ngủ đi, chúc em ngủ ngon.”

Anh cúi người về phía trước, hôn về phía máy ảnh, như thể hôn lên trán cô.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận