"Bức tranh ?" Nữ mạo hiểm giả hỏi."Một bức tranh trên tường." Ryũ giải thích: "Có vẻ như nó kể một câu chuyện…đây có phải là truyền thuyết mà hội trưởng đã đề cập không?"Ryũ nhìn từ bức này sang bức khác.
Hầu hết các bức tranh mô tả từ 1-3 người.
Không có chú thích nào, nhưng những hành động thực hiện trong tranh lại khá rõ ràng đối với Ryũ.
Môi Ryũ bất giác di chuyển khi Ryũ đi từ bức chân dung này sang bức chân dung khác."Cậu có thể hiểu nội dung câu chuyện không ?" Cô nàng cơ bắp trong nhóm hỏi với vẻ quan tâm: “Cậu có thể cho kể cho bọn tôi biết được không?"Một số người đàn ông khác đã tỏ ra thích thú và theo dõi Ryũ đi dọc theo những bức tranh với một chiếc đèn lồng được nâng lên để soi sáng.Chà, Ryũ tưởng mình đang hiểu câu chuyện, nhưng với việc chả có lời chú thích nào, tất cả chỉ là phỏng đoán.
Nó có thể có nghĩa gì đó, hoặc nó có thể đơn giản là một câu chuyện cổ tích Ryũ dựng lên.Tuy nhiên, mọi người dường như đang nhìn Ryũ.
Có lẽ chiếc áo choàng đã cho Ryũ một hào quang học thuật, và những nhà thám hiểm này đã đặt uy tín lên Ryũ bởi Ryũ trông thông minh hơn thực tế.Ryũ hắng giọng và quay sang người phụ nữ, người đã tiến lại gần Ryũ đến mức ngực cô ấy cách mặt Ryũ vài cm: “À, nó mô tả một câu chuyện..
câu chuyện về một người đàn ông và một người phụ nữ.""Một câu chuyện tình yêu ?" Cô nàng hỏi rồi đỏ mặt lùi lại một bước."Đại loại là thế." Ryũ nở một nụ cười gượng gạo."Người đàn ông là ông chủ, còn người phụ nữ là nô lệ của ông ấy.
Nếu ngục tối thực sự được tạo ra bởi truyền thuyết, thì điều này có nghĩa là ngục tối này được tạo ra bởi mối quan hệ của họ.""Một chủ nhân và một nô lệ ?" Một người lang nhân liền khịt mũi: “Có lẽ là một cô hầu gái tội nghiệp nào đó."Ryũ gật đầu: “Với cái đuôi và tai thì đúng là vậy.
Nếu tôi phải đoán, cô ấy có lẽ tên là Mina.""Mina ?" Cô nàng cơ bắp liền chớp mắt: “Tôi nhớ cậu nói là không có lời chú thích nào cơ mà?"Ryũ đã đặt tên cho cô ấy dựa trên tên của ngục tối.Tuy nhiên, Ryũ thậm chí không biết liệu đó có phải là cách mọi thứ diễn ra hay không.
Ryũ không muốn giải thích bất kỳ điều gì về điều này, vì vậy Ryũ quyết định tận dụng hào quang học thức của mình và giả vờ như cậu biết mình đang nói về điều gì."Đó là tên của ngục tối này, phải không?""Hả? Cậu đã nhận ra được sao?" Anh chàng đã vẽ bản đồ liền tò mò: “Đó là cách duy nhất cậu có thể tìm ra tên của một hầm ngục.""Y-yeah..
đại loại như vậy..." May mắn thay, họ chấp nhận điều Ryũ nói mà không phải tranh cãi quá nhiều.Rốt cuộc thì, Ryũ cũng thuộc một chức nghiệp bí ẩn mà họ chưa bao giờ nghe đến.
Tại sao Ryũ không thể có một câu thần chú nhận dạng(giống cmnd) ?Trên thực tế, Ryũ thực sự ước mình sẽ có được nó.
Điều đấy sẽ làm cho mọi thứ dễ dàng hơn.Đó cần thiết cho chức nghiệp Merchant không phải sao ? Ryũ phải tìm ra cách để tăng cấp độ của nó.
Điều đó sẽ có ít rất nhiều cho sự trao đổi trong tương lai."Dù sao thì, cậu hãy tiếp tục…" Cô gái kia nói một cách hào hứng."À..
thì..
câu chuyện không phức tạp như vậy.
Người chủ đầu tiên của Mina là người ngược đãi và độc ác.
Anh ta sẽ kéo cô vào ngục tối và bắt cô chiến đấu vì anh ta.
Một ngày nọ, bọn họ đã vượt quá giới hạn hơn những gì mà họ có thể tiếp nhân và chủ nhân của cô ta lẫn những người còn lại trong nhóm của họ đã ngã xuống.
Cô ấy gần như không thể thoát ra và bị lạc trong ngục tối.
Sau đó cô được cứu bởi một người anh hùng trẻ tuổi.
Bởi vì chủ nhân đầu tiên của cô đã chết, thay vào đó anh ta đã thu cô làm nô lệ cua mình.
Anh ta đề nghị giải thoát cho cô ấy, nhưng cô ấy từ chối, vì cô ấy lo sợ bản thân sẽ lần nữa mất tất cả và cuối cùng lại trở lại làm nô lệ.""Đó là cách mà cậu có thể đi xa hơn khi ở trên đất nước này." Lang nhân chua chát giải thích, một thố nhân(thỏ) ở bên cạnh gật đầu khẳng định."Ừ..
thì..
cô gái ấy đã yêu chủ nhân của mình, nhưng anh ấy chỉ xem cô ấy như một người bạn đồng hành.
Cô không bao giờ có đủ can đảm để nói với anh ta rằng cô yêu anh.
Cuối cùng, một ngày nọ, người anh hùng phải chiến đấu với một tên Necromancer mạnh mẽ, kẻ khiến người anh hùng sống lại và ra lệnh giết đồng đội của anh ta.
Cô ấy đã bị giết bởi chính xác chết của người đàn ông cô yêu.
Mong muốn duy nhất của cô, là được thú nhận, nhưng rồi lại bị từ chối."Cô nàng lực lưỡng kia trông như sắp khóc.
Một số người đàn ông khác trông chỉ đơn giản là có vẻ trầm ngâm, ngoại trừ một anh chàng ở phía sau thực sự đang công khai khóc trong khi dụi mắt bằng miếng vải mà anh ta đã dùng để bôi dầu lên rìu trước đó.“Tôi tự hỏi điều đó có ý nghĩa gì đối với việc hoàn thành nhiệm vụ ngục tối này." Ryũ liền suy nghĩ thành tiếng: “Bắt cô ấy thú nhận tình yêu của mình? Đó là cách để kết thúc truyền thuyết, phải không?""Đừng lo lắng về điều đó." Anh chàng hội trưởng nhún vai: “Ngày mai, chúng ta sẽ phá nơi này để tìm lối vào và ra khỏi ngục tối này.
Sau đó, chúng ta sẽ nhờ một số Dungeon Beaker và tiến hành một cuộc tấn công để phá hủy truyền thuyết của hầm ngục này một lần và mãi mãi.".