Người Giám Hộ Vô Lại

Mặc dù có chút hỏng mất, nhưng ngay sau khi nghĩ đến tính cách của Hàn Bối Bối, Vương tẩu cũng “xì” một tiếng phì cười, đây mới là Hàn Bối Bối nha, nếu như cô có thể viết xong 5000 chữ kiểm điểm, như vậy không phải là Hàn Bối Bối rồi!
Quên đi, quên đi, căn cứ theo cô nói xác thực không sai, cô rất biết cách bắt bẻ lời của thiếu gia, thiếu gia đích thực không quy định nội dung trong bản kiểm điểm phải viết cái gì, hơn nữa cũng không nói không thể lập lại, cho nên bản kiểm điểm này xem như rất bình thường. . . . . . Đúng, rất bình thường!
Cho dù thiếu gia có kiểm tra, cho dù thiếu gia có bị tức chết, cô cũng có thể bình tĩnh giải thích với thiếu gia . . . . .
————————-
Hàn Bối Bối có chút buồn bực, sau khi trốn ra được từ thư phòng, cô hỏi rất nhiều người giúp việc, cô gái được hắn đón tiếp đó rốt cuộc có thân phận gì, nhưng vẫn không thu hoạch được chút tin tức nào, những người đó còn không biết bằng Vương tẩu.
Chết tiệt, quy tắc của Phong gia. . . . . . Người làm không thể biết nhiều chuyện của chủ nhân. Những người này thực tốt, tất cả đều tuân thủ hoàn toàn như vậy! Hừ!
Một người phải có chút lai lịch chứ? Không thể từ trên trời rớt xuống được?
Con bà nó, bởi vì những lời Vương tẩu nói ít nhiều đã tạo thành một bóng ma trong lòng cô, cho nên hiện tại cô thực phiền não đem mái tóc dài đen nhánh vò thành đống rơm.
Làm sao bây giờ! Làm sao bây giờ!
Cô đứng ở cửa lớn Phong gia, vẫn không ngừng giậm chân, không ngừng gọi hắn trở về!
Nếu không hỏi thăm được tin tức gì, như vậy trước hết cứ gặp đã, xem cô gái kia rốt cuộc là loại người như thế nào!
Cuối cùng, cô không ngại cực khổ đứng dưới ánh mặt trời đợi gần một tiếng đồng hồ.
Từ xa xa, cô liền nhìn thấy một chiếc xe thể thao Porsche màu xám bạc!
Đã trở lại, rốt cuộc đã trở lại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui