Như thế nào? Xem ra muốn làm mẹ của Hàn Bối Bối cô sao? Ha ha. . . . Buồn cười, thật là buồn cười!
Cô còn chưa kịp nói gì, cả người đều ở trạng thái ngây ngốc, trong lòng có chút đau, không biết Phong Thiên Dục có phải là cố ý hay không, quả nhiên đã mặc kệ cô lái xe vào trước! Mang theo cô gái kia. . . . . .
Hàn Bối Bối có chút kinh ngạc nhìn chiếc xe đã từ từ tiến vào gara, chút khác thường trong lòng rất nhanh đã bị cô áp chế xuống, sau đó cô cũng rất nhanh chạy vào trong nhà!
“Bối Bối, tới xem một chút, đây là búp bê SD loại mới nhất số lượng có hạn mà cô đã mua ở nước ngoài, còn đây là ~~ váy khiêu vũ đăng-ten [1] đáng yêu, như thế nào? Có thích không? Nghe Phong nói, cháu học khiêu vũ, cho nên cô cũng không biết mua cái gì thì tốt, sau đó vừa vặn nhìn thấy chiếc váy đăng-ten màu hồng phấn này, cô nghĩ nhất định sẽ hợp với cháu, cho nên mua cho cháu!”
[1]: hình ảnh
MBD. . . . . . đăng-ten, cô ghét nhất là đăng-ten, một năm 13 tuổi mua áo lót kia, cô liền bắt đầu không thích đăng-ten, không thích màu hồng, con mắt nào của cô ta thấy cô hợp với váy khiêu vũ màu hồng?
Cô muốn màu đen, cô muốn màu đen khiêu gợi!
Hàn Bối Bối nhìn chiếc váy cô ta đưa tới, trong lòng kêu gào, nhưng vì có Phong Thiên Dục ở đây, cô không dám nói không, dù sao đây cũng là khách của hắn, cô không cần thất lễ với người ta ở trước mặt hắn.
“. . . . . . A, cảm ơn chị, rất đẹp!”
MBD, cô có thể gọi những cô gái khác là cô, nhưng không muốn gọi cô ta là cô, nhìn bộ dạng muốn làm mẹ mình của cô ta, cô liền giận dễ sợ!
“Ách, Bối Bối, cái miệng nhỏ thật ngọt nha, ha ha, dĩ nhiên gọi cô là chị!”
“Đó là đương nhiên rồi, chị nhìn rất trẻ, hoàn toàn không có dáng vẻ của một cô, cho nên đương nhiên em phải gọi là chị!”
Sau khi gọi cô là chị chị, cô có thể suy nghĩ kỹ một chút tại sao tôi muốn gọi cô là chị hay không? Hừ, nếu như không hiểu được, như vậy nên chết đi, không cần có ý đồ với hắn nữa!