Người Giám Hộ Vô Lại

Ổn định tâm trạng, Hàn Bối Bối để chiếc váy trong tay xuống, búp bê SD Diêm Thiến Hoa vừa mới lấy ra cô cũng chưa từng chạm vào!
Cô khinh thường! Cô không muốn! Cô cũng không cần!
“Ách. . . . . .”
Diêm Thiến Hoa nghe xong những lời cô nói, cả người có chút lúng túng, hơn nữa cũng không biết phản ứng như thế nào, biểu tình ôn nhã trên mặt cũng dần dần cứng ngắc!
Toàn bộ ý tốt đều bị người ta không chút khách khí ném trả lại, hơn nữa còn tự nhiên như vậy, khác nào bị người ta cho 1 cái tát ngay trước mặt mọi người? Cũng chính bởi vì như vậy, thần sắc trên mặt Diêm Thiến Hoa càng ngày càng trở nên khó coi.
Phong Thiên Dục cũng càng không nghĩ tới Hàn Bối Bối sẽ nói như vậy! Hắn tức giận trừng mắt nhìn cô, ánh mắt kia dường như muốn ăn tươi nuốt sống cô!
“Hàn Bối Bối!”
“. . . . . .”
“Hàn Bối Bối, nói xin lỗi chị Thiến Hoa!”
“Không muốn!”
“Hàn Bối Bối!”
“Không phải cha đã nói, làm người phải thành thực sao? Con chẳng qua cũng là nói thật mà thôi, mấy thứ này nếu cho con thì cũng bị con ném vào nhà kho mà thôi, thế nhưng những đồ mới như vậy bị ném vào nhà khô chẳng phải rất đáng tiếc sao? Con để cho chị ấy tặng người khác, con sai ở đâu? Tại sao muốn con xin lỗi?”
Nói xin lỗi? Hừ, nằm mơ, trước kia cô có thể làm những chuyện còn quá đáng hơn đối với mấy “hồng phấn tri kỷ” của hắn, nhưng cũng chưa thấy hắn bắt cô xin lỗi người nào. Lần này bởi vì một chuyện nho nhỏ mà muốn cô nói xin lỗi sao? Như vậy cô gái này, rốt cuộc có địa vị như thế nào trong lòng hắn?
Cô không dám nghĩ, cũng không biết suy nghĩ như thế nào! Tóm lại càng suy nghĩ thì cô càng hiểu, sẽ đem khoảng cách của cô và hắn kéo ra càng ngày càng xa, cho nên nghĩ cái gì? Có cái gì tốt mà nghĩ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui