Hàn Bối Bối, rốt cuộc gần đây con làm sao vậy? Không cần thử khiêu chiến tính nhẫn nại của ta! Nói xin lỗi cho ta!”
“Con không muốn!”
“Hàn Bối Bối!”
Lần này Phong Thiên Dục đã vô cùng nổi giận, đứng lên từ trên ghế salon, sau đó trực tiếp đi tới trước mặt cô, loại cảm giác đó, giống như nếu cô thực sự không nói xin lỗi, hắn nhất định sẽ không khách khí đánh nàng một trận!
Nhưng hắn không hề biết, hắn càng như vậy sẽ làm sự ngang ngược của Hàn Bối Bối với hắn càng tăng lên, càng không có khả năng nói xin lỗi.
Cho dù hắn đến trước mặt mình rồi, cô cũng không sợ hãi chút nào ngẩng đầu lên nhìn hắn, nhìn thẳng vào mắt hắn! Rồi sau đó mở miệng, làm cho Phong Thiên Dục nhìn được toàn bộ khẩu hình của cô!
“Con nói không muốn là không muốn, con không cần phải nói xin lỗi, con chỉ nói chuyện mà thôi, con cũng chỉ nói những lời trong lòng muốn nói, chỉ đơn giản như vậy!”
“. . . . . .”
Phong Thiên Dục nhìn cô, nhìn vẻ dù có chết cũng không hối cải của Hàn Bối Bối bên trong đôi mắt kia, hắn cố gắng hít sâu vài hơi, rồi sau đó làm ra chuyện mà 7 năm nay hắn chưa từng làm với cô!
“Ba!”
Một cái tát hung hăng đánh vào trên mặt Hàn Bối Bối, bởi vì da Hàn Bối Bối vốn rất trắng, hơn nữa dù sao mới 15 tuổi, da càng thêm non, cho nên không bao lâu sau trên mặt cô xuất hiện đủ 5 dấu tay đỏ bừng, hơn nữa khóe miệng cô còn rịn ra một chút máu!
Hàn Bối Bối không thể tin nhìn hắn, nhìn cái tay đã đánh cô! Nhất thời trong đôi mắt tràn đầy oán hận.
Mà Diêm Thiến Hoa cũng thật sự hoàn toàn kinh hãi rồi, sự việc làm sao có thể phát triển thành như vậy. . . . . . tại sao sự việc lại trở thành như vậy. . . . . . Trời ạ, cô muốn bắt đầu một mối quan hệ tốt với tiểu nha đầu này nha.
Bởi vì mỗi lần chat webcam cùng Phong Thiên Dục, hắn đều nhắc đến tiểu nha đầu này nhiều nhất. Mà cô cũng không phải kẻ ngu, tự nhiên rất rõ ràng, tiểu nha đầu này có bao nhiêu quan trọng, có bao nhiêu yêu thương đối với hắn! Cho nên cô mới ra sức lấy lòng như vậy, thật không nghĩ đến. . . . . . Bởi vì cô mà mọi chuyện dường như biến khéo thành vụng như hiện tại.