Người Giám Hộ Vô Lại

Người đánh con?”
Hàn Bối Bối lau đi vết máu chảy xuống từ khóe miệng, mặc dù vị tanh trong miệng làm cô rất muốn ói, nhưng cô vẫn nhịn xuống, dùng ánh mắt oán hận nhìn hắn cùng Diêm Thiến Hoa đang ngồi trên sô pha!
Diêm Thiến Hoa nhìn thấy ánh mắt của cô liền cảm thấy như ngồi trên đống lửa, cảm thấy đứng ngồi không xong.
Mà Vương tẩu ở một bên đã chuẩn bị xong khay hoa quả, chuẩn bị đem lên cho bọn họ ăn, mắt thấy một màn này, cả người ít nhiều cũng bị dọa sợ, trong lúc nhất thời không dám đi vào phòng khách! Dù sao 7 năm. . . . . .
7 năm qua, chưa từng thấy thiếu gia động một ngón tay đối với tiểu thư, ngay cả ngày hôm trước bảo mình ra ngoài tìm roi, cũng chỉ là hù dọa tiểu thư một chút, đến cuối cùng cũng không đánh cô, huống chi là một cái tát. . . . . .
“Ta đánh con, là hy vọng nhờ cái tát này con suy nghĩ lại thật tốt cho ta, không chỉ bởi vì vừa rồi không lễ phép với chị Thiến Hoa mà còn vì sự tùy hứng của con bấy lâu nay.
“A. . . . . . Tùy hứng! Con tùy hứng thì người cũng đã phạt con viết bản kiểm điểm rồi, con tùy hứng là vì sao? Người không phải không biết chứ?. . . . . Phong Thiên Dục! Người cần gì phải kiếm cớ? Người không phải vì cô ta sao? Cái tát này, là tư tâm, chứ không phải vì sự tùy hứng của con!”
. . . . . . Phong Thiên Dục! 7 năm qua, đây là lần đầu tiên cô thẳng thắn gọi cả họ lẫn tên của hắn! Không biết vì sao, thời diểm Phong Thiên Dục nghe cô gọi như vậy, toàn bộ sự tàn nhẫn đều chìm xuống đáy tim, theo tên của mình hung hăng rung động!
“Hàn Bối Bối, đừng ấu trĩ nữa, chính con cũng vừa mới nói, con cũng 15 tuổi rồi, như vậy làm ơn giống một đứa trẻ 15 tuổi, làm chuyện một người 15 tuổi nên làm, không cần tiếp tục hồ đồ nữa! 7 năm qua, tất cả sự giáo dục ta dành cho con đều là sự giáo dục tốt nhất, cho nên sau này con tốt nhất đừng làm ra những chuyện có lỗi với sự giáo dục đó, đừng để cho ta thất vọng thêm với con nữa!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui