Mặc dù nói là nói chuyện phiếm, nhưng nói cái rắm, Hàn Bối Bối cô mới không có hứng thú nói chuyện phiếm với cô ta, bởi vì cô rất rõ ràng, cơ hội có thể dính vào hắn giống như vậy kỳ thực càng ngày càng ít, cho nên cô dứt khoát cái gì cũng không nói, trực tiếp nương nhờ trong ngực của hắn, cho dù khuôn mặt nhỏ nhắn cũng chợt đỏ bừng rồi, nhưng tuyệt đối sẽ không buông tay!
Bà cô già đi tìm chết đi! Bà cô già thối tha, bà cô già biến mất, bà cô già biến mất, bà cô già không tồn tại, bà cô già không tồn tại. . . . . . Thôi miên, cô không ngừng thôi miên!
Vừa ở một bên thôi miên, kỳ thực trong lòng cô cũng vừa len lén không nhịn được vui sướng!
Được rồi ~~ mặc dù lần này đại di mụ tới trước hai ngày, mặc dù cô có mắng qua nó không đúng thời điểm như vậy, nhưng hiện tại ~~ cô cảm tạ, cảm tạ bởi vì có đại di mụ đến, mà kéo gần lại khoảng cách giữa cô và hắn, mà để cho những ngăn cách giữa hắn và cô cũng lập tức không còn tồn tại nữa!
Tối hôm đó, bọn họ từ bệnh viện trở về nhà cũng phải 11 giờ rồi!
Tối hôm đó, lúc trở về, cô chính là chen lên vị trí ghế lái phụ, để cho bà cô già đó ngồi ở vị trí phía sau xe!
Tối hôm đó, lúc về đến nhà, tất cả đám người Vương tẩu đều cho cô một cái ôm an ủi, mà nhìn cũng không hề nhìn bà cô già kia một cái
~~Tối hôm đó, bởi vì nguyên nhân đại di mụ, một tiểu nữ sinh mặt dày mày dạn lại chen lên giường của một người đàn ông trưởng thành!
Hơn nữa không biết có phải cố ý hay không, chuyện tối hôm đó cô ngủ lại trên giường của hắn, cơ hồ tất cả người đều biết, mặc dù chuyện này đối với mọi người sống ở Phong trạch mà nói, đều không phải là một bí mật, nhưng đối với Diêm Thiến Hoa mà nói. . . . . . Là bí mật! Là bí mật lần đầu tiên biết!
Ghê tởm! Thật là ghê tởm, đều là nữ sinh 15 tuổi rồi lại vẫn ngủ cùng một giường với Phong Thiên Dục? Ngẫm lại toàn thân cô đều nổi da gà, ngẫm lại liền cảm thấy ghê tởm! Cảm thấy có chút không cách nào tiếp nhận!
Bất quá tối hôm đó. . . . . . Uhm, chuyện tốt nhất phát sinh chính là khoảng cách giữa Phong Thiên Dục cùng Hàn Bối Bối giống như đã biến mất, giữa hai người đã yên ổn không ít, không còn sự quái dị như thời gian trước nữa!