“Được! Được! Không thành vấn đề, tuyệt đối không vấn đề, Bối Bối nhất định thi được điểm cao nhất cho người xem!”
Cô gắt gao ôm cổ hắn, siết đến hắn mau tắt thở, nhưng khuôn mặt hắn vẫn như cũ tràn đầy ý cười!
Hắn cảm thấy phương thức ở chung với Bối Bối như vậy tương đối tốt, hai người đều không có gánh nặng, hai người đều không hề không vui vẻ!
“Được, cố lên, đi thôi! Hôm nay Tuấn Kiệt đưa con đi học, lúc này ta không thể phân thân!”
“. . . . . . Có thể có thể, bất quá Dục ~~ cuộc thi hôm nay của người ta, người có thể cho Bối Bối một cái hôn cỗ vũ không? Như vậy Bối Bối mới có thể càng thêm tự tin nha ~~”
Ách! Vô sỉ! Con nhóc vô sỉ!
Phong Thiên Dục ngây ngẩn cả người một chút, Diêm Thiến Hoa càng thêm trừng mắt nhìn cô đến không còn đường sống, nhưng cô làm như không nhìn thấy gì hết, toàn bộ không hề ảnh hưởng tới cô!
“. . . . . . Ừ, được! Cho con một cái hôn cỗ vũ, như vậy nhất định phải đạt điểm cao nhất!”
“OK, chỉ cần có cái hôn cỗ vũ của người, Bối Bối nhất định đạt điểm cao nhất cho người xem!”
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tràn đầy ý cười cùng sức sống, hắn cười cười, kéo cô đến từ trước mặt mình, rồi sau đó thực trịnh trọng đặt một nụ hôn lên trán của cô!
“Tiểu công chúa của ta, ta đem tất cả may mắn của ta hôm nay cất giấu bên trong nụ hôn này, cho nên cố gắng lên, cố lên!”
“Được, không thành vấn đề, chờ tin tức tốt của Bối Bối!”
Cô cười khanh khách, mặc dù nụ hôn này không phải rơi vào trên môi, nhưng cũng đủ rồi. Cười và vẫy tay chào hắn, cuối cùng cô ra cửa, lên xe Trương Tuấn Kiệt, sau đó rời đi! Bắt đầu vì nụ hôn cỗ vũ của hắn mà chiến đấu, bắt đầu vì món quà hắn chuẩn bị mà chiến đấu!
Sau khi cô đi, bên trong phòng khách to như thế lập tức yên tĩnh lại, Phong Thiên Dục như gió quét mây tản ăn sạch bữa ăn sáng, sau đó nhanh chóng lên lầu thay quần áo chuẩn bị đi làm!
Diêm Thiến Hoa cũng không do dự, trực tiếp ăn sạch trứng ốp trong đĩa, cũng cùng lên lầu đi thay quần áo!
Những ngày đi làm này đều cùng hắn đi công ty, cho nên ở phương diện thời gian, cô đương nhiên thích hợp với thời gian của hắn rồi!