Họ hận! Họ thật sự rất hận!
“. . . . . . Các cô. . . . . . Các cô muốn làm gì?”
“Làm gì? Có giỏi liền PK với chúng tôi, có dũng khí, cũng đừng tìm ông chủ mà tố cáo!”
“Các cô. . . . . .”
“Tốt lắm, Ngang Ti, Annie, đừng làm rộn nữa, sắp phải đến phòng chụp ảnh rồi, hôm nay hai người làm người mẫu, còn ở đây chậm trễ cái gì?”
Thời điểm giữa ba người phụ nữ kia dâng lên mùi thuốc súng, Cát Văn Huệ đang an tĩnh ngồi một bên đột nhiên đứng dậy, trên mặt cô đều là cao nhã, đều là một loại mỹ lệ làm cho người ta không thể không nhìn thẳng!
“. . . . . . Văn Tuệ? Trở về từ lúc nào? Mau nửa năm không thấy cô rồi!”
Sau khi Tất Ngang Ti cùng Annie thấy Cát Văn Huệ, tự nhiên cũng không nhịn được kinh hãi một phen! Dù sao trong thời gian này, Cát Văn Huệ ở bên cạnh ông chủ coi như là người nổi tiếng nhất, nán lại thời gian dài nhất, đồng dạng, hiện tại tốc độ được hoan nghênh của Cát Văn Huệ cũng là nhanh nhất, thời điểm cần thiết, bọn họ tự nhiên cần hảo hảo nịnh bợ một phen!
“A, vừa tới một lúc, xuống phi cơ không bao lâu, muốn đợi đến giờ làm việc đi tìm ông chủ báo cáo tình hình công việc! Ở đây nhàm chán chờ, vừa lúc thấy được lịch trình của các cô! Các cô còn không đi? Nếu tới muộn, không nên trách Daniel chửi mắng các cô nha, hắn là nhiếp ảnh gia hàng đầu, đắc tội với hắn không tốt chút nào!”
“Được, được, được, cám ơn Văn Tuệ, cám ơn!”
“Không cần phải khách khí!”
Cát Văn Huệ vừa nói, vừa mỉm cười với họ, gật đầu một cái, cả người biết rõ đạo lý làm cho người ta không thể không nói, cô quả thật có chút làm cho người ta cảm thấy không thành thật!
Diêm Thiến Hoa có chút sững sờ nhìn cô, sau khi chờ hai người kia rời đi, cô còn chưa phục hồi lại tinh thần, Cát Văn Huệ đã chạy tới trước mặt cô, ưu nhã vươn ta về phía cô!
“Xin chào, tên tôi là Cát Văn Huệ, mặc dù trước kia ra nước ngoài quay phim, chưa từng thấy qua cô, nhưng bây giờ rất vui khi có thể biết cô!”
“Xin chào. . . . . . Tên tôi là Diêm Thiến Hoa, là trợ lý mới tới không lâu!”
“A, tốt, như vậy lần sau chúng ta tán gẫu tiếp, hiện tại tôi đi tìm ông chủ báo cáo công việc một chút, trở về chúng ta sẽ tán gẫu được không?”