Người Giám Hộ Vô Lại

“Bối Bối? Hàn Bối Bối?”
“. . . . . . A?”
“Như thế nào? Thực hiện theo kế hoạch mình nói chứ?”
“Ách. . . . . . Hiểu Hiểu. . . . . .”
“Sợ?”
“. . . . . . Mình có thể thành thực nói, có chút sợ không?”
Hàn Bối Bối nhìn vẻ mặt Tô Hiểu Hiểu, trên mặt đều là hoảng sợ!
Cô thật sự bị kế hoạch của Tô Hiểu Hiểu hù sợ, hơn nữa còn tuyệt đối là sợ hãi không nhẹ!
Trong đầu của Hiểu Hiểu rốt cuộc chưa cái gì thế? Dĩ nhiên. . . . . . Dĩ nhiên có thể nghĩ ra thứ xằng bậy như vậy . . . . . .
“Không có tiền đồ, được rồi, vậy mình đi về, cậu cứ ở đây từ từ tự oán tự trách đi, mối thù bị người ta lợi dụng này, cậu cũng liền làm con rùa đen rụt đầu như vậy đi, từ từ chịu đựng tốt lắm, mình không có hứng thú nghe cậu oán giận nữa!”
Tô Hiểu Hiểu đã đứng dậy, chuẩn bị rời đi!
Cả người Hàn Bối Bối vùng vẫy giống như không biết trải qua bao nhiêu đáng thương, sau đó rốt cuộc ôm lấy bắp đùi Tô Hiểu Hiểu chuẩn bị rời đi, trực tiếp không để cho cô đi!
“Hiểu Hiểu! Hiểu Hiểu! Mặc dù biện pháp của cậu có chút. . . . . . Có chút làm cho người ta kinh hãi, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng có thể nói là một biện pháp không tệ nha ~~ mặc dù mình vẫn có chút sợ sệt, nhưng mà mình nguyện ý thử một lần! Cho nên đừng đi. . . . . . Giúp mình, nếu cậu bỏ đi, mình liền thật không biết nên làm sao đây!”
“Xác định? Nhất định muốn mình giúp?”
“Ừ, rất xác định!”
Tựa như quyết định, gật đầu một cái, trên mặt Hàn Bối Bối tràn đầy thấy chết không sờn!
“Rất tốt, Bối Bối, chúng ta sẽ tiếp tục bàn bạc, để cho kế hoạch của chúng ta phải tăng gia một chút tỷ lệ thành công mới được!”
“. . . . . . Được!”
Hàn Bối Bối nhắm mắt ngồi xuống, hơn nữa bắt đầu cùng Tô Hiểu Hiểu thảo luận “hạnh phúc” sau này của cô!
———–
Dưới lầu, rốt cuộc cũng tiễn xong toàn bộ mọi người, nụ cười trên mặt Diêm Thiến Hoa chưa từng tắt, nhất là thời điểm tiễn Cát Văn Huệ rời đi, cô lại cố ý hàn huyên thêm mấy câu!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui