Ngón giữa lại lần nữa di chuyển trên người cô!
Nhưng cảm giác mang tới lần này đã không còn là loại cảm giác giống như điện giật đó, mà là cảm giác đau đớn giống như bị kim đâm!
“. . . . . . Phong, em. . . . . .”
“Hư! Nếu cũng đã nói toạc ra thế này rồi, để cho anh nói xong đi! Như thế nào?”
Nhéo nhéo gương mặt cô, hắn cười, nụ cười lại lạnh như băng!
“Quên nói cho em biết, em cũng đã không còn giá trị để cho anh tôn trọng! Bởi vì anh chán ghét! Anh chán ghét bị một người phụ nữ tính kế, bị một người phụ nữ đùa bỡn! Thiến Hoa, lúc này em đã chạm đến ranh giới cuối cùng của anh!”
Lễ phục trên người cô bị hắn xé nát, lần này hắn hoàn toàn mở ra nội y của cô, trong nháy mắt bộ ngực mềm mại của cô hiện ra ngoài, trong mắt hắn cũng không có bất kỳ dục vọng nào đang nhảy nhót, có, như cũ chẳng qua là châm chọc, có, như cũ chẳng qua là lạnh như băng!
Bàn tay cứ như vậy nhẹ nhàng vuốt ve! Nhưng cả hắn và cô đều biết, đây chẳng qua là một loại khinh nhờn, đều không có dục hỏa!
“. . . . . . Dừng tay, van cầu anh dừng tay!”
Tỉnh, lần này rốt cuộc hoàn toàn tỉnh!
Nước mắt chảy xuống, rốt cuộc cũng không phải là nước mắt diễn trò nữa mà là nước mắt hối hận, là nước mắt vô cùng hối hận!
“Phong. . . . . . Cầu xin anh, dừng tay. . . . . . Van cầu anh dừng tay. . . . . .”
“Không cần sao? Thiến Hoa? Xác định không cần? Đây không phải là điều em mong đợi?”
“. . . . . . Không cần, không cần. . . . . . Em không cần. . . . . . Em không cần làm gái điếm. . . . . . Không cần làm gái điếm chỉ có thể để cho anh phát tiết dục hỏa. . . . . . Phong, cầu xin anh, thả em, van cầu anh thả em!”
Sai lầm rồi, thật sự sai lầm rồi, nguyên lai người đàn ông này không phải là không nóng nảy, nguyên lai người đàn ông này cũng không phải là ấm áp như vậy!
Ác ma! Bên trong thân thể của hắn, căn bản là bóng dáng của một ác ma, hắn biết nên làm sao xé nát một người! Biết nên làm sao bóp nát tất cả tự tôn của một người!