Thật sự rất yêu rất yêu cảm giác hiện tại a ~~ Hàn Bối Bối đi bên cạnh hắn, hơn nữa bàn tay nhỏ bé của cô còn nhét vào trong lòng bàn tay của hắn, nắm thật chặt!
Ở bờ biển, bọn họ đi dọc theo bãi cát, nhặt những vỏ ốc nhỏ nhắn mà tinh xảo trên bãi cát
vừa bắt đầu, Phong Thiên Dục cũng không nguyện ý nhặt, nhưng khi nhìn thấy rất nhiều cô bé đều lôi kéo bé trai cùng nhặt vỏ ốc, sau đó đến chỗ một người thợ làm đồ thủ công mỹ nghệ trên bờ biển gia công thành vòng cổ, vòng tay, lắc chân hoặc những vật phẩm trang sức khác, hắn rốt cuộc bắt đầu nhặt cùng cô!
Hơn nữa khi nhặt, hắn cẩn thận cẩn thận nhìn Bối Bối, xác định thích hợp với cô mới nhặt lên ~~ mà Bối Bối cũng giống như vậy, hai người nhặt cực kỳ nghiêm túc!
Sau khi nhặt đủ số vỏ ốc không sai biệt lắm có thể làm được thành một chiếc vòng cổ, Bối Bối vội vàng kéo hắn chạy đến chỗ người thợ làm đồ thủ công mỹ nghệ kia!
Phong Thiên Dục cười cười, tự nhiên cũng nhanh chóng đi theo, hơn nữa đúng như hắn nghĩ, cô gấp gáp nhặt mấy cái vỏ ốc này như vậy, thật sự chính là vì làm cái này!
“Sư phụ, sư phụ, tôi muốn làm một sợi giây chuyền bằng vỏ ốc!”
Bối Bối đem đống vỏ ốc mình và Phong Thiên Dục nhặt được đưa cho lão sư phụ kia.
Sư phụ gật đầu mỉm cười rồi đưa mẫu cho Bối Bối lựa chọn kiểu vòng cổ mà cô thích.
“Oa ~~ thật nhiều ~~ mắt muốn hoa lên rồi!”
Nhìn cuốn sách với thật nhiều mẫu trang sức bên trong, Hàn Bối Bối có chút lúng túng, cuối cùng đưa ánh mắt đến cầu cứu Phong Thiên Dục.
Phong Thiên Dục gõ nhẹ đầu cô một cái, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là giúp cô chọn lựa kiểu vòng cổ!
Có kiểu quá lộng lẫy, có kiểu thì như đồ giả, có kiểu lại không đặc sắc ~~ thật đúng là khó chọn!
Mà thời điểm lật đến trang thứ mười tám, hắn rốt cục nhìn thấy một kiểu vòng cổ thoạt nhìn rất được, chính là màu sắc thật sự rất đặc biệt!
“Sư phụ, xin hỏi cái này cũng là ông làm sao?”
“. . . . . . Ừ, đúng vậy, như thế nào? Thích cái này?”
Lão sư phụ đeo mắt kính nhìn nhìn chiếc vòng cổ Phong Thiên Dục đang chỉ vào, trong đôi mắt đục ngầu lóe lên một tia tinh quang!