Người Giám Hộ Vô Lại

“Ôi . . . . thực xin lỗi, thật sự xin lỗi, có đụng vào hai người không?”
Mỹ nữ A khuôn mặt đầy áy náy, kỳ thực trong lòng đã hung dữ nắm thành quyền. Đáng giận, rõ ràng tất sát kỹ – “cái ôm ngọt ngào” đã luyện tập rất lâu, vậy mà cứ thế bị tránh được? Bị phá giải?
“Không có!”
“Không có! Nhưng mà vì sao cô hốt hoảng như vậy?”
Bối Bối ôm cổ Phong Thiên Dục, sau đó dùng ánh mắt vô tội nhìn cô gái kia, bộ dạng người thấy người yêu, trên thực tế, cô đang không chút khách khí đánh giá cô gái này.
“A, xin lỗi, xin lỗi, vì vừa nãy gió thổi mạnh, tôi sợ trời sẽ mưa, nên vội trở về khu du lịch!”
“Có gió?”
Bối Bối nghi ngờ! Phong Thiên Dục cũng nghi ngờ!
Gió sao? Làm sao bọn họ không cảm giác được?
Chỉ cần trong mấy giây, Bối Bối nhìn ánh mắt đầy tính toán của cô gái kia liền hiểu được, chậc chậc, có gió? À đúng vậy, thật sự có gió . . . . Dục của cô không phải là gió (Phong) sao? Là cơn gió hấp dẫn cô gái này.
Vẫn đang suy nghĩ, trong đầu đột nhiên vang lên lời nói của Tô Hiểu Hiểu!
—– Đi biển cũng có cơ hội, hơn nữa có thể lợi dụng càng nhiều nguồn tài nguyên!
—– Trong một tuần ở đây, thu phục đại thúc của cậu đi!
—– Yên tâm, hảo hảo hưởng thụ đi, bên trong bikini chuẩn bị cho cậu, mình đã để sẵn pháp bảo nha
~~Pháp bảo . . . . pháp bảo . . . . đúng rồi, cô với hắn ở đây 3 ngày rồi, đều là đơn thuần chơi đùa. Pháp bảo Tô Hiểu Hiểu đưa, cô còn chưa động đến nha.
Chỉ nghĩ đến việc mình vẫn chưa động đến pháp bảo kia, chờ lúc trở về, không biết sẽ bị Tô Hiểu Hiểu chế nhạo như thế nào, cả người cô bắt đầu run rẩy!
“Ha ha, đúng vậy, đúng vậy, thiếu chút nữa đụng vào hai người rồi, thật ngại quá. Thế này nhé, để biểu hiện thành ý của tôi, mời hai người đến khu du lịch uống một chén, được chứ?”
“Không cần đâu . . . . ”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui