Quân sư không hổ là quân sư, học không giỏi thật sự không quan trọng, nhưng ở những phương diện khác, cô thật siêu cường, ví dụ như chuyện. . . . . . Giữa nam và nữ!
“Nghe rõ, nhưng như vậy. . . . . . như vậy được sao?”Hàn Bối Bối hơi cau mày, điều Tô Hiểu Hiểu nói cô không phải là không hiểu, mà là không biết nên hiểu thế nào đi ~~ trong lòng rất loạn! Loạn đến mức cô không nắm được bất kỳ cảm giác gì!Chẳng lẽ rời xa hắn, là biện pháp cuối cùng sao? Chẳng lẽ giữa hắn và cô. . . . . . Liền nhất định phải cách xa, mới có thể?“Không có gì có được hay không, là do cậu có nguyện ý hay không thôi! Bối Bối, kỳ thực đứng trên lập trường của tớ mà nói, tớ liền sẽ từ bỏ rồi, nhưng tớ biết cậu là kẻ liều chết không sợ hy sinh, cậu bây giờ, căn bản cũng không muốn từ bỏ, nhưng mà phải làm thế nào đây? Vẫn luôn là cậu đuổi theo hắn, lâu như vậy, cũng không có bất kỳ kết quả nào, còn không bằng rời xa!”“. . . . . . Hiểu Hiểu. . . . . .”“Đừng gọi tớ, chuyện này một mình cậu quyết định đi, tớ không có cách nào định đoạt thay cậu, bởi vì loại chuyện này dù là ai cũng không cách nào dự liệu được, giống như chuyện mị dược của cậu, rõ ràng nên thành công, nhưng lại thất bại, cho nên nếu cậu thực sự chọn cách rời xa, tớ cũng không biết kết cục rốt cuộc là tốt hay xấu. . . . . . Bối Bối, chính cậu nghĩ xem phải làm sao đi! Tớ cúp máy đây! Mẹ tớ tới!”Tô Hiểu Hiểu khẽ thở dài một cái, trong lòng cảm thấy phức tạp tới cực điểm!Bởi vì chuyện của Bối Bối, thật cũng đủ khiến cho cô cảm thấy vô lực, hơn nữa giống như càng ngày càng loạn, càng ngày càng không cho cô biết làm như thế nào để điều khiển, cho nên bo bo giữ mình, vẫn là sớm rút khỏi chuyện này thì tốt hơn!Dù sao loại chuyện như thế này rất thối . . . . . . Nếu như sau này hai người đó thành, như vậy có lẽ cô sẽ được cảm kích, hoặc ngược lại, nếu như sau này hai người đó trở thành người xa lạ, như vậy cô. . . . . . sẽ là người có tội! Xin lỗi, cô không muốn làm người như vậy, sẽ rất mệt mỏi! Cho nên rút lui thôi!
Bối Bối, thật xin lỗi, không giúp được cậu!