Người Giám Hộ Vô Lại

Trong con ngươi màu hổ phách ấy ẩn chứa sự thâm thúy sâu xa, giống như biển sâu vậy, dưới tình huống hỗn loạn hiện tại, vẫn không hề có chút gợn sóng kinh hãi nào. Ngược lại, trong đó còn chứa đựng vài tia thích thú. . . . .Hừm! Là do hắn ở nước ngoài quá lâu sao? Là bởi vì hắn nhìn thấy con gái ngoại quốc nhiều quá? Hay bởi vì những cô gái mà hắn tiếp xúc từ khi về nước toàn bộ đều là hồ ly tinh? Cho nên khi nhìn thấy bên trong vẻ thanh thuần của cô gái này lại là tính cách hoang dã của một con mèo con, hắn mới có thể thấy hứng thú như thế?
Loạn . . . . . . Quá trình lùng bắt vẫn cứ thế tiếp tục “trình diễn” bên trong Xuân Quán, Hàn Bối Bối dù ở bên trong đám tán loạn đó cố gắng chạy trốn mệt chết đi được, nhưng vẫn không có cách nào trốn thoát . . . . .
Mà người đàn ông với con ngươi màu hổ phách kia, vẫn an nhàn ngồi trong một góc phòng, an nhàn mà thưởng thức hết thảy mọi việc diễn ra!
Mèo con! Đây đích thực là một con mèo con đáng yêu!Hắn đã lâu không dạy dỗ con mèo nào có tính cách hoang dã như vậy rồi, con mèo này, không biết có đáng để hắn dạy dỗ không?
A ~~ vừa đúng lúc hắn đã nắm rõ tình hình chỗ này, hắn cũng phải nhanh chóng trở về Pháp một chuyến rồi, vốn dĩ cho rằng sẽ phải tay không mà về, nhưng xem ra . . . . . chưa chắc rồi!
Đôi mắt sắc kia khóa chặt Hàn Bối Bối trong con ngươi, thần sắc từ từ phát ra, rõ ràng là thần sắc của kẻ đi săn. Khi gặp đúng con mồi, sẽ cực kỳ, cực kỳ hứng thú!
——————————-“Thiếu gia!Thiếu gia!”“Ừ? Sao vậy?”Phong Thiên Dục vừa mới lái xe về đến nhà, còn chưa kịp xuống xe, đã nhìn thấy Vương tẩu vội vàng gấp gáp từ trong nhà chạy đến!“Thiếu gia, điện thoại của cậu gọi hoài mà không được, gọi đến công ty thì được bảo cậu không có ở đấy, cho nên không có cách nào liên lạc được với cậu!”“Ừ, hôm nay tôi ra ngoài gặp khách! Có chuyện gì? Sao lại hốt hoảng như vậy?“Thiếu gia, tiểu thư đâu? Tiểu thư có đi tìm cậu không?”Vừa nói, Vương tẩu vừa kích động nhìn vào trong xe Phong Thiên Dục, muốn xác định xem Hàn Bối Bối có trong xe hắn hay không! Nhưng ngay khi thấy ghế lái phụ không một bóng người, trong ánh mắt Vương tẩu, rõ ràng đã hiện lên một tia kinh hoảng!Không có ở đây . . . . . . Không ở cùng với thiếu gia sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui