Người Giám Hộ Vô Lại

“Dĩ nhiên, tôi cũng không dám bảo đảm hoàn toàn cho em, đây chỉ là tôi đứng ở góc độ lý tính mà phân tích, nếu như hắn đối với em không có chút ý tứ gì, như vậy dù em bỏ đi, em mất tích, đối với hắn, nhiều nhất cũng chỉ là đau lòng vài ngày vì không thấy đứa con gái mình nuôi mà thôi, ha ha!”
Lời này rõ ràng là Dạ Huyền Phỉ nói ra để hù dọa cô! Nhưng lại khiến Hàn Bối Bối nhíu chặt chân mày!
“. . . . . Dạ Huyền Phỉ . . . . . Anh nói như vậy, giống như cũng có chút đạo lý, nếu như . . . . . nếu như tôi không trở về, hắn quên mất tôi thì làm sao bây giờ? Nếu như tôi không trở về, như vậy hắn . . . . như vậy hắn bắt đầu không chút kiêng kỵ đi tìm phụ nữ thì làm sao bây giờ. . . . . ”
Hắn đã từng! Trước đây hắn đã từng đi tìm phụ nữ!
“Ha ha ha, được rồi, chỉ trêu chọc em thôi, yên tâm đi, hắn sẽ không không có cảm giác, sẽ không quên em đâu!”
Giữa đàn ông với đàn ông, chính là giữa giống đực với giống đực, có một lần giao phong là đủ rồi, một lần giao phong, có thể hiểu được tham vọng chiếm giữ của đối phương!
Tham vọng chiếm giữ của Phong Thiên Dục một lần kia hù hắn sợ! Hắn cho rằng hắn là cha, cho nên hắn mắng bọn họ đều là quái thai, một người cha đối với con gái có tham vọng chiếm giữ . . . . không phải là quái thai thì là cái gì?
Còn lúc này! Hắn đã hiểu! Đó là tham vọng chiếm giữ của một người đàn ông đối với một người phụ nữ! Ha, bảo bối vẫn luôn được hắn che chở dưới cánh chim, đột nhiên cứ như vậy không thấy, như thế nào lại quên đúng không? Như thế nào lại không có cảm giác?
Hắn bây giờ . . . . phải là thật sự nổi điên mới đúng chứ?
Bất quá dĩ nhiên, những thứ này đơn giản chỉ là suy đoán của hắn mà thôi, hơn nữa dù là sự thật, hắn tuyệt đối cũng không nói cho Hàn Bối Bối!
“Làm sao anh có thể bảo đảm? Làm sao anh có thể bảo đảm? Anh cũng không phải là hắn!”
“Ha ha, không sao đâu, yên tâm đi, tôi là đàn ông, đàn ông hiểu đàn ông!”
“. . . . .”
“Được rồi, cô nhóc, đừng làm rộn, cũng đừng làm ra vẻ mặt đưa đám, nếu không lúc anh trai tôi trở lại, cho là tôi khi dễ em, như vậy tôi liền xong đời, tôi nhất định sẽ bị đánh chết, chỉ còn em thôi, khoảng thời gian này, an tâm sống ở Pháp đi, hảo hảo học một ít kỹ xảo của sư phụ Hồng Yêu, chờ đến lúc em học thành, nói không chừng môt ngày kia anh tôi phát hảo tâm cho em trở về a!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui