“Ha, phải không? Chuyện nhà? Chuyện nhà có thể biến thành hành hạ tàn khốc như vậy sao? Nếu như vậy tôi nghĩ bà đã có thể vào ngục giam!”
“Cậu…”
“Tôi thế nào? Diệp phu nhân, có phải bà rất không thích đứa bé này? Chỉ ước gì nó chết đi?”
Đáng chết, biết là không nên trông nom chuyện của nhóc con này, nhưng bây giờ nhìn lại, hắn tựa hồ đã nhúng vào!
Đối với nhóc con này nói buông tay, mặc kệ nó giống như rất khó!
“….. Chuyện đó không liên quan đến cậu!”
“OK, đúng là không liên quan đến tôi, nhưng mà tôi lại không thể nhẫn tâm nhìn một cô bé đáng yêu cứ như vậy chết trong tay của bà, bà đại nhân có đại lượng, nếu không thích cô bé như vậy, không bằng đưa cô bé cho tôi!”
Lúc nói xong câu đó, không chỉ có Phong Thiên Dục ngây ngẩn cả người, ngay cả Trương Mỹ Ngọc cũng ngây ngẩn cả người, Thượng Đế, Phong Thiên Dục này có biết mình đang nói cái gì không?
“…. Lời của cậu là thật?”
Có người muốn Hàn Bối Bối? Nếu có người muốn, Trương Mỹ Ngọc thật ước gì nhanh tống cô đi, cái sao chổi này, tiểu tạp chủng khiến bà nhìn đến liền phiền lòng!
“Đương nhiên là thật!”
—– Lời nói ra như bát nước đổ đi! Không thể thu trở lại!
Rõ ràng đối với những gì mình nói vẫn có chút không chấp nhận được, nhưng không có cách nào, một là vì mặt mũi, hai là hình như mình cũng không bài xích ý nghĩ này, như vậy… như vậy tùy hứng một lần, một lần hoang đường muốn đứa bé này đi!
Đối với đứa bé này mà nói, rời đi lúc này, không phải là chân chính thoát khỏi bể khổ sao?
Hơn nửa việc nuôi một đứa bé đối với hắn, hoặc là nói theo tình trạng kinh tế trước mắt của hắn, quả thật chỉ là một chút chuyện nhỏ!
Nhìn Hàn Bối Bối có lẽ đã té xỉu, lập tức Phong Thiên Dục càng thêm hạ quyết tâm!
Cô không thể ở lại chỗ này, nếu không sẽ chết, nhất định sẽ chết!
“Được, cậu đã muốn nó… liền mang đi đi, nhưng về sau ngàn vạn lần đừng đưa trả lại cho tôi!”
Trên mặt Trương Mỹ Ngọc, tràn đầy châm chọc, tràn đầy khinh thường!
Hừ, mặc dù Phong Thiên Dục là một người làm cho người ta ao ước, mặc dù nếu hắn có thể ở cạnh Diệp Vi Phân, trở thành rể hiền của bà, bà sẽ rất vui sướng!