Người Giám Hộ Vô Lại

“Rốt cuộc anh có đi hay không? Không cần quan tâm đến tôi!”
“. . . . . . Được rồi, nhìn em kiên trì như vậy, lại thấy em là một bé gái đáng yêu, đi thôi, hôm nay tôi hảo tâm đưa em đi chơi!”
Bất kể như thế nào, cho dù nha đầu kia lộ vẻ trưởng thành, nhưng ở một số phương diện, căn bản vẫn còn là một đứa bé, thuần khiết giống như tờ giấy trắng, nếu hôm nay hắn mặc kệ cô, để cho cô tùy tiện tìm một người đàn ông ở trên đường đưa cô đi chơi, nha đầu này có thể hoàn toàn bị hủy . . . . . Như vậy cũng thật là một việc tán tận lương tâm.
A a a, thôi, ai bảo hắn biết cô? Ai bảo Dạ Huyền Phỉ hắn là một người tốt bụng chứ?
Sau khi đưa cô trở lại xe, không bao lâu, xe lại một lần nữa xuất phát, tối hôm nay. . . . . . Sẽ để cho nha đầu này hảo hảo trải nghiệm một chút, cái gì gọi là thế giới của người trưởng thành! Miễn cho cô lần sau lại có suy nghĩ tùy tiện tìm một người đàn ông đưa cô đi chơi! Dù sao không phải người đàn ông nào cũng giống hắn, đều là người tốt nha!
——————————–
“Vương tẩu! Bối Bối về chưa? Đưa điện thoại cho nó!”
Theo hứa hẹn buổi sáng cùng Vương tẩu, Phong Thiên Dục quả thật gọi điện thoại về nhà!
Ngồi trên ghế làm việc xoa xoa huyệt thái dương, hắn buồn bực phát hiện, khi mình gọi điện thoại về nhà thế nhưng cũng có một tia mơ hồ chờ mong!
Đã lâu không được nghe tiếng của nha đầu kia rồi, đã lâu không nhìn thấy nha đầu kia rồi. . . . . . Cho nên có thể nghe được tiếng của nàng, nguyên lai cũng là một chuyện tốt đẹp như vậy.
“. . . . . . Thiếu . . . . . Thiếu gia. . . . . .”
Vương tẩu nhìn đồng hồ, cũng đã gần đến 7h, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Hàn Bối Bối, cô nhận điện thoại của Phong Thiện Dục mà cả người nhịn không được run rẩy!
Trước kia chưa bao giờ xuất hiện tình huống như thế này. Thế nhưng hôm nay, thời điểm thiếu gia gọi điện thoại về, tiểu thư vẫn chưa trở lại! Thiếu gia mà biết, không lột da các cô mới là lạ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui