Lau mồ hôi! Sau khi Dạ Huyền Phỉ nghe cô phân tích xong, không nhịn được quái dị nhìn cô một cái!
Làm sao hắn lại cảm thấy ở chung một chỗ với đứa trẻ con này, hắn dường nhử trở nên giống kẻ chưa tưng trải chuyện đời? Hơn nữa cô mới 15 tuổi, vậy mà hiểu rõ những thứ này như vậy, nhất là khi nói về câu lạc bộ đêm. . . . Càng làm cho Dạ Huyền Phỉ cảm thấy phun máu!
“Hàn Bối Bối, em. . . . . .”
“Tôi làm sao?”
“Em là quái thai!”
Lấy ra một tay đang cầm tay lái nhéo nhéo khuôn mặt của tiểu gia hỏa, chậc chậc, cảm giác thật tốt, so với mấy mỹ nữ nhân tạo kia đáng yêu hơn nhiều!
“Anh mới là quái thai, Dạ Huyền Phỉ, anh rốt cuộc có đưa tôi đi chơi không? Nếu không đưa tôi đi, hiện tại tôi muốn xuống xe, tùy tiện tìm một người đưa tôi đi là được! Tôi cũng không tin, tôi không thể tìm được người đưa tôi đi chơi!”
Nghĩ đến chuyện Phong Thiên Dục lừa gạt cô, sự tức giận của cô liền không nhịn được lên cao, ccho dù muốn tránh cô cũng không thể như vậy chứ? Làm cho cô rất đau lòng, hiểu không?
“. . . . . . Được, được, đại tiểu thư, như vậy ngoài những chỗ này, em rốt cuộc muốn đi đâu? Nói đi nói lại, em cũng chỉ cảm thấy hứng thú với sàn nhảy?”
“Không phải, anh giải thích một chút, cái gì gọi là hội giao dịch? Tôi muốn biết nó là cái gì, tôi chưa từng nghe qua!”
“Hội giao dịch . . . . . . Đừng nghĩ đến, không thích hợp với em!”
Lau mồ hôi! Được rồi, Dạ Huyền Phỉ cảm thấy muốn bóp chết chính mình, làm sao lại lỡ mồm như vậy, nhắc đến cả hội giao dịch? Sẽ bị khinh bỉ đến chết mất? Trẻ con 15 tuổi thật sự không cần biết nhiều như vậy!
“Rốt cuộc là cái gì, anh đừng đàn bà như vậy, nói thẳng đi!”
“Nhất định phải biết sao?”
“Ừ!”
Cô nói rồi, tối hôm nay muốn phóng túng bản thân mình, cô nói rồi, hôm nay muốn trải qua một ngày không có Phong Thiên Dục trong đầu! Hừ hừ!
“Được rồi, nói cho em biết, chớ bị dọa khóc! Hội giao dịch thật ra là một từ gọi cho hoa mỹ thôi, ý tứ chính là ở nơi này có thể làm bất kỳ giao dịch gì! Đàn ông có thể chơi, phụ nữ cũng có thể chơi!”