Người Giám Hộ Vô Lại

“. . . . . . Dục!”
“Hả?”
Hắn cố ý điều cao âm điệu, cả lông mày cũng rướn cao rồi chú ý nhìn cô một chút. Hắn phát hiện môi nha đầu này đang vểnh lên rất là bất mãn, thật là, tại sao có thể bướng bỉnh đồng thời lại đáng yêu như vậy? Đối với nha đầu này hắn cảm thấy hắn thật không có chút lực chống đỡ nào!
Tươi cười trên mắt hắn chậm rãi mở ra, hắn cười, nụ cười này là vì cô! Vì “con gái nuôi” hắn đã nhận nuôi ba năm!
“. . . . . . Cha thật xấu!”
Không cam lòng lại lần nữa gọi hắn là cha sao, muốn biết đáp án sao? Không được! Hắn cũng không thể để cho nha đầu 11 tuổi này biết quá nhiều chuyện của người lớn được!
Đến biệt thự bọn họ cùng sống trong 3 năm, Phong Thiên Dục đem tiểu công chúa từ trên xe ôm xuống, ai ~~ không có biện pháp, cô lại làm nũng hắn đỡ không nổi a!
Phong trạch là một nơi tràn đầy phong cách Châu Âu cổ điển. Trong nhà chỗ nào cũng đều hiện ra hương vị phục cổ, nhưng không hề có vẻ nhạt nhẽo!
Bởi vì trong nhà chỗ nào cũng có thể thấy được những đồ vật đáng yêu của trẻ con, tỷ như quần Lace màu hồng, tỷ như búp bê, tỷ như những món đồ chơi tràn đầy màu sắc mơ mộng. . . . . .
“Được rồi, Bối Bối, đừng làm rộn, ta đi kêu Vương tẩu giúp con tắm, sau đó thuận tiện giúp con thoa thuốc. Hôm nay con từ chỗ dã ngoại trở về cũng rất mệt mỏi, vẫn là nghỉ ngơi sớm một chút đi!”
Mệt! Mệt chết đi được! Hắn càng mệt hơn!
Bởi vì hôm nay nếu như không phải cô đột nhiên xuất hiện, giờ khắc này hắn hắn là đang ôm Annie trên giường lớn ở khách sạn, lăn lộn qua lại, mây mưa thất thường! Vận động kịch liệt!
Đói! Rất đói! Hắn rất đói!
Nha đầu đến bên cạnh 3 năm, hắn cũng đói bụng 3 năm. 18 tuổi, hắn tiếp nhận tình yêu của tất cả những cô gái theo đuổi hắn, nhưng lại tình cờ gặp được cô. . . . . . Gặp được cô trong tiệc rượu của bạn học, hắn ù ù cạc cạc ôm một đứa trẻ trở về!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui