Người Giám Hộ Vô Lại

Nhìn Hàn Bối Bối đã cố ý đi về phía đám người, Dạ Huyền Phỉ mặc dù thật sự một chút cũng không biết cô rốt cuộc muốn làm gì, nhưng vẫn đi đến chỗ tủ để đồ lấy điện thoại di động của mình ra!
Lúc trở lại, vừa vặn thấy hai tên đàn ông đang vây quanh cô, hơn nữa hai tên kia còn đang giở trò với cô!
Trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, vừa định qua cứu giúp cô một phen, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt cùng nụ cười dối trá trên mặt cô, hắn lập tức hiểu được, không phản kháng là cố ý, cho nên hắn cũng không hàm hồ, lập tức hướng về phía cô chụp vài tấm ảnh!
Sau khi Hàn Bối Bối xác định đã chụp được ảnh, cả người lập tức vui vẻ như con chim nhỏ sổ lồng chạy nhanh về phía Dạ Huyền Phỉ, hơn nữa một chút cũng không khách khí hung hăng hất bay tay heo của hai tên đàn ông kia!
“Như thế nào? Như thế nào? Dạ Huyền Phỉ? Có phải chụp được rồi hay không?”
“Đúng, đúng, đúng, đại tiểu thư, em đến cùng có phải bị bệnh hay không? Chụp ảnh như vậy để làm gì? Có thể xem sao? Hay là em định nói tôi biết, kỳ thực em sản xuất AV?”
. . . . . . Ách! Hắn là heo sao, sao có thể nói những lời như vậy với một đứa nhỏ? Nhất định sẽ bi sét đánh đấy!
“NND, nếu như không phải tối nay anh đưa tôi đi chơi, chỉ bằng câu nói kia, ta cảm thấy tôi có thể cho anh một quả đấm!”
“. . . . . .”
“Đưa điện thoại đây!”
“Làm gì?”
“Nói nhảm, đương nhiên là xem ảnh rồi, lấy ra cho tôi xem một chút ảnh chụp như thế nào!”
Nhìn Hàn Bối Bối giống như tiểu nữ bá vương, Dạ Huyền Phỉ rất không tình nguyện đưa điện thoại di động đặt trong lòng bàn tay cô!
Mặc dù Hàn Bối Bối không dùng di động, nhưng Dạ Huyền Phỉ cũng có thể nhìn ra cô không hề xa lạ với vật này!
“È hèm, chụp không tệ nha, hiệu quả tựa hồ tốt hơn một chút so với suy nghĩ của tôi, tư thế của yppo kỳ thật cũng không đúng lắm, nhưng anh có thể chụp tự nhiên như vậy, thật đúng là rất lợi hại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui