Người Giám Hộ Vô Lại

Nhìn cô như vậy, hắn không tiếng động thở dài, rồi sau đó cũng chỉ có thể quyết định làm người tốt phải làm đến cùng, ngày hôm nay quen được một tiểu nha đầu tinh quái, cũng rút ra được bài học kinh nghiệm cho mình!
“Được, được, được! Đưa em trở về! Ma vương tiểu thư!”
Thời điểm nghe được Dạ Huyền Phỉ nói như vậy, hai má lúm đồng tiền đầy sức hấp dẫn của Hàn Bối Bối tràn ra, ung dung nhảy lên xe của Dạ Huyền Phỉ.
——————————————
Hắn thề! Hắn thật sự thề, không phải cố ý muốn dừng xe ở phần đường dành cho người đi bộ này.
Nhưng thời điểm hắn nhận được một tin nhắn vô cùng cường đại, hắn thật sự không cẩn thận run tay một chút, sau đó phải dừng xe lại ngay bên lề đường.
Thời điểm có cảnh sát giao thông đến xử lý tình huống, mời hắn xuống xe và vân vân, Phong Thiên Dục đều giống như hoàn toàn không có cảm giác gì, hắn chỉ biết nhìn chằm chằm điện thoại di động!
Ai có thể nói cho hắn biết, hắn đang nhìn thấy cái gì đây? Hả? Người nào có thể tốt bụng giải thích cho hắn một chút?
Người trong ảnh là ai? Uhm? Là ai? Mắt hắn không phải bị mờ chứ? Có phải bởi vì không tìm được người, cho nên mới xuất hiện ảo giác như vậy hay không?
Mặc bikini mát mẻ như thế, hơn nữa còn giống như một “tiểu thư” cùng hai tên đàn ông. . . . .
Hừ! Nếu như không nhìn thấy một cái bớt hình con bướm gần vị trí trước ngực cô, hắn thật sự không dám nghĩ cô gái trong ảnh là Bối Bối của hắn!
Hắn có thể hỏi đây là cái quái gì không? Nếu hiện tại hắn có thể nhanh chóng xuất hiện trước mặt cô, Phong Thiên Dục không hề nghi ngờ mình sẽ hung hăng đánh vào cái mông nhỏ của cô.
Sau khi khống chế được tâm trạng, hắn mới hít thật sâu mấy hơi, sau đó quăng điện thoại sang một bên, vội vàng lại bắt đầu tìm cô! Mới một khoảng thời gian ngắn trôi qua, Bối Bối của hắn lại biến thành như vậy. . . . . Hắn làm sao có thể chịu đựng được chuyện này?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui