Người Giám Hộ

Sau cuộc họp phụ huynh là một kỳ nghỉ ngắn hạn, Chu Hòa ngày nghỉ đầu tiên đã hứng thú vội vàng tìm tới cửa, nói muốn mang Dư Sơ Lâm đi “đổ mồ hôi tuổi thanh xuân”. Lương Chu đen mặt đưa họ ra cửa, sau đó lại đem mặt ngồi trên ghế sô pha không nói một lời, lúc Lăng Xuân tới cửa cũng không có sắc mặt tốt để nhìn.

“Tớ cũng đâu lừa cậu? Sao lại bày mặt thối chờ tớ?” Lăng Xuân nhướng mày, cảm thấy dạo này thằng bạn tốt cảm xúc có chút thay đổi thường xuyên, khác quá nhiều với bộ mặt nửa tháng không đổi, “Tớ nói này, cậu đang yêu à? Sao lại giống như dục cầu bất mãn vậy?”

“Dục cầu bất mãn?” Lương Chu càng đen mặt, “Đừng có nói lung tung, bảo cậu chuẩn bị đồ đã chuẩn bị tốt chưa?”

“Đều đã chuẩn bị tốt, đúng rồi, tớ tới cũng muốn hỏi xem cậu có muốn đi du lịch không, Trương Khiêm tìm được một Nông Gia Nhạc chỗ này không tồi, gần đấy còn có suối nước nóng, thế nào, có muốn đi chơi mấy ngày không?” Lăng Xuân chỉ chỉ ngực hắn: “Vết thương cũng lành rồi, vừa lúc đi hoạt động gân cốt chút, có đi hay không?”

Lương Chu ngẫm lại  Dư Sơ Lâm vừa mới ra cửa, gật đầu: “Đi,  tớ mang theo Sơ Lâm cùng đi”

“Đúng vậy, nên để đứa nhỏ thả lỏng chút, cả ngày học tập, cũng không sợ học bị điên sao.” Lăng Xuân lấy điện thoại di động ra: “Để tớ gọi điện thoại cho Trương Khiêm, bảo cậu ta an bài một chút đồ chơi thiếu niên thích.”

Lương Chu gật đầu, biểu tình cuối cùng cũng đẹp chút.

Kế hoạch du lịch ba ngày hai đêm cứ như vậy được định ra, Dư Sơ Lâm cả ngày trời lăn lộn mấy tiếng trên sân bóng rổ, ngày hôm sau lúc xuất phát cả người đều mệt mỏi, không ngừng xoa tay xoa chân, mày cũng nhăn nhó, hiển nhiên rất không thoải mái.

“Lần sau đừng có chạy loạn với Tiểu Hòa, hắn từ nhỏ đã chắc nịch, không giống như em, muốn rèn luyện thì ở nhà có phòng tập thể thao, anh mang em cùng luyện.”

Lương Chu lái xe ra khỏi biệt thự, nhàn nhạt nói.

“Em chỉ là không khởi động tốt…” Dư Sơ Lâm muốn biện giải nhưng nhớ tới tình cảnh ném bóng rổ, mặt liền khổ, xoa xoa cái trán, thở dài: “Xem ra, bóng rổ không phù hợp với em, em cần tìm phương thức rèn luyện nhẹ nhàng khác thôi.”

Lương Chu gật đầu, duỗi tay sờ sờ đầu hắn: “Lần này nghỉ ở nơi có suối nước nóng, em phải ngâm mình cho tốt vào.”

Dư Sơ Lâm còn chưa từng được tắm qua suối nước nóng, hắn nghe vậy tinh thần tốt lên một chút, đối với kỳ nghỉ này cũng ít nhiều chờ mong.

Trương Khiêm lựa chọn sơn trang suối nước nóng rất đáng tin cậy, hoàn cảnh thanh tịnh thiết bị xa hoa —— đương nhiên, cũng thực quý.

Nhưng dù quý cũng ngăn không được nhóm du lịch hoàng kim đầy mình tới nghỉ ngơi!

Trương Khiêm buông tay, bất đắc dĩ nói: “Người quá nhiều, phòng quá tải, không thể mỗi  người một phòng, Lương Chu và Tiểu Dư ở chung một phòng, Triệu Tri và Tiểu Vận một phòng, tôi và Lăng Xuân ngủ một phòng, an bài như vậy không thành vấn đề chứ?”

Triệu Vận là con trai bảo bối của Triệu Tri, năm nay chín tuổi, rất bụ bẫm, lần này Triệu Tri đi du lịch cũng mang theo bé đi cùng.

Lương Chu nhìn Dư Sơ Lâm một cái, tự nhiên tán thành, nói: “Không thành vấn đề.”

Triệu Tri vốn muốn ở cùng một phòng với con trai, đương nhiên càng không thành vấn đề, cuối cùng chỉ còn Lăng Xuân vuốt cằm nhìn Trương Khiêm, cười như không cười.

“Biểu tình đó của cậu là sao, không muốn ngủ cùng tớ à? Trong phòng có hai cái giường, là hai cái giường đó.” Trương Khiêm trợn trắng mắt, quay đầu không thèm để ý tên bệnh thần kinh Lăng Xuân nữa, nói với Lương Chu và Triệu Tri: “Giường trong phòng hai người là phòng một giường lớn, không có cách khác, ở sơn trang suối nước nóng này phòng một giường tương đối tốt.”

Triệu Tri và Dư Sơ Lâm gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu biết, Lương Chu thì nắm thật chặt chìa khóa phòng, là phòng một giường sao?

Sau khi phân chia phòng xong, mọi người cầm theo chìa khóa phòng đến nhận phòng.

Dư Sơ Lâm đi lại ở trong phòng, nhìn qua cửa sổ cách đó không xa hình như là suối nước nóng ngoài trời, vui vẻ nói: “Anh, chúng ta khi nào đi Ngâm suối nước nóng?”

“Chờ tiêu hóa xong cơm tối thì sẽ đi.” Lương Chu trả lời, nhíu mày nhìn  giường lớn ở giữa phòng, vẻ mặt trầm tư.

“Anh, anh nhìn chằm chằm giường làm gì, nhận giường à?”

Lương Chu hoàn hồn, lắc đầu: “Không có gì, đang nghĩ xem bữa tối nay nên ăn cái gì thôi.”

Dư Sơ Lâm càng khó hiểu: “Không phải đã nói là tiệc buffet* sao?”

“…Buffet phải lựa chọn quá nhiều, cho nên càng phải nghĩ thật cẩn thận.”

“Vâng.”

Nhìn em trai vui vẻ sửa soạng lại hành lý, biểu tình Lương Chu càng dịu dàng hơn, mày rốt cuộc cũng hết nhăn. Hai anh em ngủ chung một giường cũng thật bình thường, chỉ là do hắn suy nghĩ quá nhiều thôi.

Để sớm được đi ngâm suối nước nóng, mọi người ăn tối thật sớm. Buffet ở sơn trang suối nước nóng rất ngon nhưng ngại thân phận minh tinh của Lương Chu cho nên mọi người ai nấy đều ăn vội vàng. Sau khi tiêu hóa chút bữa tối, mấy người liền bảo Trương Khiêm đi thuê bể tắm nước nóng loại nhỏ để thoải mái ngâm mình.

“Vẫn là như vậy mới thoải mái.” Trương Khiêm cảm thán, ném nước vào mâm nhỏ, tay bóc vỏ quả trứng gà ăn: “Ba Lương Chu cũng thật là, sao lại để cậu đi làm diễn viên làm gì cơ chứ, đi chơi cũng thật khó khăn, lại nói cậu cũng đâu có thật tình yêu thích đóng phim, ồ, tớ nhìn kinh thương vẫn thích hợp với cậu hơn.”

Dư Sơ Lâm đang bóc vỏ trứng gà, nghe vậy thì tò mò nhìn Lương Chu.

Bởi vì liên quan đến nứt xương, Lương Chu từ khi vào suối nước nóng không đi quá xa, giờ phút này hắn đang thoải mái dễ chịu dựa vào vách dưỡng thần, so với ngày thường biểu tình càng thêm thả lỏng rất nhiều.

“Đóng phim cũng coi như là một loại rèn luyện, thương trường giới giải trí càng phải rèn luyện người, còn nữa, Vinh Quang là một công ty giải trí, nếu tớ điều hành mà không hiểu một chút thì sao có thể quản lý tốt được.”

“Cậu nói cũng đúng”. Trương Khiêm gật đầu, tay đẩy một phần nước trái cây cho Dư Sơ Lâm: “Tiểu Dư mau uống đi, nếu không thích loại này chúng ta lại đổi loại khác.”

“Cảm ơn anh!” Dư Sơ Lâm bưng lên uống một ngụm, híp híp mắt vừa lòng với nước trái cây này.

Lăng Xuân khẽ cười  ra tiếng, trong mấy người cũng chỉ có hắn uống rượu, “Ba cậu bàn tính cũng thật chuẩn, đầu tiên để cậu lăn lộn trong giới giải trí một vòng, cầm giải thưởng ảnh đế mới có thể thừa kế Vinh Quang, sau đó lại an bài Lương Kiến cho cậu luyện tập thành tài, thật sự là tâm tư lớn.”

“Ừ, xác thật đều vì tốt cho tớ, nếu tớ không có bản lĩnh, nắm giữ Vinh Quang sẽ bị người hố chết.” Lương Chu hôm nay nói nhiều một chút, nhắc tới cha Lương, trong mắt hiện lên sự ôn nhu, “Nhưng mà chú út, hắn… Xem ra, cha tớ cũng không dự đoán trước được cục diện bây giờ.”

Triệu Tri ôm con trai Triệu Vận ngồi ở một góc, đang lột trứng gà giúp con trai, nghe vậy nói: “Hiện tại Lương Kiến đã bắt đầu nhảy nhót, muốn đánh bài tiến vào Hollywood, Dương Lâm cũng bí mật tiếp xúc với Vinh Hoa.”

Lời vừa nói ra, tâm tình đang tốt của mọi người đều giảm mất vài phần, Trương Khiêm càng thấy Dương Lâm phiền chết: “Đừng có đi chơi mà còn bàn chuyện công việc, mất hết cả hứng.”

Triệu Tri cũng biết mình mất hứng, nghe vậy cười cười, bắt đầu chuyển sang đề tài khác.

Dư Sơ Lâm bị lời nói của mọi người mà càng thêm tò mò với Lương Trì. Đối với người cha này, ấn tượng của hắn quá mức trống rỗng, trừ bỏ đạo diễn lớn, rất nghiêm túc, là một người tài hoa thì cái gì cũng không biết. Hắn cọ tới bên người Lương Chu, chọc chọc cánh tay của anh trai mình, thấp giọng hỏi: “Anh, Lương… Ách, cha là người như thế nào? Rất hung dữ sao?”

Lương Chu vốn đang nhắm mắt dưỡng thần chợt thân thể cứng đờ, dịch dịch cánh tay của mình vừa mới bị chọc đến, mắt mở ra, nghiêng đầu rũ mắt nhìn Dư Sơ Lâm, ánh mắt đảo qua khuôn mặt đỏ bừng do ngâm trong suối nước nóng và bả vai gầy gò, quay đầu lại, uống một ly nước trái cây xong mới nói: “Cha rất ít nói, ngày thường cũng ôn hòa dễ nói chuyện, lúc quay phim có chút hung dữ.”

“Vậy lúc ở chung với anh thì sao?”

Lương Chu lại lần nữa nghiêng đầu, nhìn tới ánh mắt tò mò khát khao của hắn đột nhiên cảm thấy mềm lòng, ngực ê ẩm trướng trướng, dừng một chút mới bình tĩnh nói: “Cha rất bận, nhưng sẽ tận lực rút thời gian ở cùng anh, khi anh gặp rắc rối cũng sẽ mắng anh, nhưng trước nay chưa từng đánh đòn. Sau này thân thể cha yếu đi, chỉ có thể tĩnh dưỡng ở nhà, cũng rất quan tâm tới anh. Ông thích đưa anh đi xem phim, rồi để anh phân tích cốt truyện, dạy anh làm sao để suy diễn ra cảm xúc của các nhân vật. Cha… rất nghiêm túc lại không khắc nghiệt, dạy anh rất nhiều thứ, ừm, là một người cha tốt.”

“Vậy ông đúng là rất tốt.” Dư Sơ Lâm gật đầu, trong đầu phác họa hình tượng một người cha nghiêm túc, mỉm cười và đặt đầu lên bả vai của Lương Chu, thở dài nói: “Cha dạy anh nhiều thứ tốt như vậy, hiện giờ đổi lại anh lại dạy dỗ em, em lãi to.”

Cảm giác da thịt chạm vào nhau thật kỳ quái nhưng lại ngoài ý muốn rất thoải mái, Lương Chu sờ sờ tóc của hắn, ánh mắt không tự chủ càng thêm dịu dàng: “Mẹ em cũng dạy em rất khá, chúng ta đều thật may mắn.”

“Vâng.” Dư Sơ Lâm cười tươi, còn vớt mâm trứng gà lên, động tác lưu loát bóc vỏ: “Anh còn chưa ăn trứng gà đi, để em bóc vỏ cho anh.”

“Được.” Hắn xoa bóp cánh tay Dư Sơ Lâm, đem tay bỏ xuống suối nước nóng, xoa xoa ngón tay: “Em quá gầy, về sau phải ăn nhiều một chút.” 

Dư Sơ Lâm vui sướng gật đầu.

Lăng Xuân bưng chén rượu chậm rãi uống, tầm mắt ngẫu nhiên đảo qua hai anh em nhà Lương Chu, càng cười sâu hơn.

“Ai, Xuân Nhi, quan hệ của Lương Chu và Tiểu Dư tốt ghê, anh đều cho rằng hai người họ sống từ nhỏ với nhau, chậc chậc, nhiều biểu tình của Lương Chu kìa, còn có nhân khí hơn xưa.” Trương Khiêm bưng nước trái cây mang tới, một bộ tư thế chuẩn bị đùa giỡn.

Lăng Xuân liếc mắt nhìn hắn một cái, buông chén rượu, tay lấy khăn lông đặt lên trán, nhắm mắt dưỡng thần.

“…Đạo đức chút!” Trương Khiêm trừng mắt, lại nhìn bên Lương Chu, rốt cuộc không dám đi quấy rầy, thân mình vừa chuyển tiến đến bên người Triệu Tri. Hắn ríu rít nói vài câu, Triệu Tri lại bất động như núi, ôm tiểu mập mạp hết sức chuyên chú ngâm suối nước nóng.

…  Lại một tên cầm thú không có nhân tình, lần sau không mang các ngươi đi chơi!

Trương Khiêm nghiến răng nghiến lợi, đơn giản thay đổi mục tiêu, lôi kéo tay tiểu mập mạp: “Tiểu Vận à, chú chơi với cháu được không?”

Tiểu mập mạp trừng lớn đôi mắt, a ô một ngụm nhét một ngụm trứng gà cuối cùng vào trong miệng, phồng quai hàm nhai nhai, sau đó lại đẩy mâm nhỏ về phía cha mình, phòng bị nhìnTrương Khiêm.

“…”

Hắn vì  sao lại tiện miệng mời cái lũ hỗn đản này đi Ngâm suối nước nóng chứ! Vì sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui