Người Hầu Hoàn Mỹ

Edit: Tira

Mễ Lộ nghe xong lời Đồ Na Vương Phi đôi mắt không khỏi trầm xuống, lập tức lắc đầu, dồn dập giải thích: “Không, Vương phi, tôi đã có Alpha, tôi không cần.”

“Bệ hạ đồng ý sao?” Đồ na cười đến tàn khốc đầy mặt, nàng ngoan lệ đánh gãy lời Mễ Lộ, chậm rãi bước đến ngồi xuống chỗ ngồi phía trên, sau đó cúi đầu nhìn chằm chằm Mễ Lộ nơi góc tường.

Sắc mặt Mễ Lộ tái nhợt, giọng nói tức khắc cũng không còn kiên nhẫn. “Mong ngài để tôi được gặp Bệ hạ!”

Đồ Na Vương Phi nâng chén trà lên, ngửi ngửi hương thơm từ trong bay ra, động tác ưu nhã nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Sau đó buông chén trà, cúi đầu, cong cong khóe miệng.

“Thật đáng tiếc, Bệ hạ vừa mới rời khỏi Thủ Đô Tinh rồi.”

Trước khi tiến vào phi hành khí cao tốc Lôi Kha nhìn thoáng qua máy truyền tin của mình, không có bất luận phản ứng gì.

Lôi Kha quyết tâm, chỉ có thể tắt máy truyền tin sau đó bước lên phi hành khí.

Tra Nhĩ Tinh mà Lôi Đình tướng quân vẫn luôn đóng giữ là một hành tinh ở biên giới Đế Quốc. Người dân sống trên hành tinh này cũng không nhiều. Bởi vì đây là biên cảnh của Đế Quốc, cho nên trở thành nới Bộ đội quân sự biên phòng đóng quân hàng năm.

Bởi vì khoảng cách tới Tra Nhĩ Tinh khá xa, cho nên muốn tới nhanh thì phải lái phi hành khí cao tốc, như vậy mới có thể nhanh chóng chi viện biên cảnh.

Hôm nay lúc tin tức căn cứ quân sự Tra Nhĩ Tinh bị tập kích truyền đến Lôi gia cũng đồng thời truyền đến cả Thủ Đô Tinh.

Đế Quốc tự gây dựng tới nay đã hơn trăm năm, nhưng từ trước tới giờ chưa từng xảy ra sự kiện tập kích bất ngờ đánh vào biên cảnh với quy mô lớn như vậy. Quân đội tập kích của địa phương bất ngờ oanh tạc vào Căn cứ quân sự Tra Nhĩ Tinh của Đế Quốc. Sau đó hai bên bắt đầu dùng hỏa lực giao chiến. Lôi Đình tướng quân cũng bị thương vào lúc chỉ huy quân đội tiến đánh phản kích.


Tin tức này vừa truyền tới Thủ Đô Tinh, đã khiến cho Kiều Kim xem trọng, Ông ý thức được lần đánh bất ngờ này không phải đột nhiên, mà đã sớm có âm mưu từ trước. Bởi vì mấy hôm trước vừa mới điều một đội vật tư quân sự tới Tra Nhĩ Tinh, hôm nay liền gặp phải đánh úp bất ngờ, có thể thấy được quân địch đã dự tính từ trước.

Kiều Kim lập tức chỉnh đốn quân đội Thủ Đô Tinh, hơn nữa tự mình điều khiển phi hành khí cao tốc xuất phát tới Tra Nhĩ Tinh. Mà lúc này trong đội ngũ bị phái đi, có lớp thực chiến cao cấp Học viện quân sự Chris, cũng được xem như quân nhân thay thế bổ sung, theo mệnh lệnh cùng xuất phát tới Tra Nhĩ Tinh.

—— NHững Alpha trẻ tuổi này chính là quân nhân tương lai của Đế Quốc, lần đánh bất ngờ này vừa đúng là cơ hội tốt để bọn họ rèn luyện.

Bao nhiêu lần diễn tập so ra đều kém một lần kinh nghiệm thực chiến.

Lôi Kha giờ phút này còn ở Ni Đức Cách Lâm tinh, chỉ có thể đến Tra Nhĩ Tinh chạm trán cùng chiến hữu.

·

Đồ Na Vương Phi đã rời đi, chỉ để lại một mình Mễ Lộ ngồi dựa tường.

Cậu không biết Vương phi đã cho mình uống thuốc gì, khiến cho toàn thân cậu đều không có sức lực. Không cần phải nói Vương phi đã giam lỏng mình tại nơi này, cho dù không làm vậy, Mễ Lộ đại khái cũng không còn chút sức lực nào để ra ngoài.

Mễ Lộ bị ngăn cách với với tất cả, còn không biết bên ngoài đã phát sinh biến hóa. Cậu thậm chí còn không biết, máy truyền tin của mình đã nằm trong tay Đồ Na Vương Phi.

Từ cuộc nói chuyện vừa rồi, Mễ Lộ đã có thể nhận ra hận ý của Đồ Na Vương Phi với mẹ đẻ của mình. Nhưng cậu không hiểu, vì sao mẫu thân qua đời đã nhiều năm nhưng Vương phi lại còn phải dùng phương thức độc ác này trả thù lên người cậu.

Trước mắt Mễ Lộ choáng váng, cậu không thể không dừng lại mọi động tác để bảo trì thể lực.


·

Trải qua ba giờ phi hành, Lôi Kha điều khiển phi hành khí cao tốc cuối cùng cũng trạm đất Tra Nhĩ Tinh. Hắn gấp không chờ nổi mở ra máy truyền tin của mình, lại phát hiện vẫn không có tin trả lời.

Lôi Kha nhíu mày, nhưng quân đội đã bắt đầu tập hợp ở Tra Nhĩ Tinh, Lôi Kha phải tiến lên chi viện, hắn không thể không vội vàng nhắn lại cho Quý Minh Tây, hy vọng y truyền lời cho Mễ Lộ.

Lôi Kha gửi xong tin nhắn, liền tắt máy truyền tin đi, giao cho bộ đội hậu cần bảo quản.

Đồng thời lúc này quân đội của Thủ Đô Tinh cũng đã đến, Kiều Kim đứng ở phòng chỉ huy quân sự Tra Nhĩ Tinh, nghe người đằng trước báo cáo. Quả nhiên, không ngoài dự đoán của ông, đội quân đánh lén nhắm chuẩn đúng vào lúc vật tư quân sự vừa mới được vận chuyển đến Tra Nhĩ Tinh, tập kích bất ngờ căn cứ quân sự chỉ là để dương đông kích tây, muốn làm Đế Quốc trở tay không kịp. Chỉ là bọn chúng không nghĩ tới, Đế Quốc lại phái quân đội tiến đến tiếp viện nhanh như vậy.

Kiều Kim tiếp nhận bản đồ địa hình phó quan đưa qua, sau đó bắt đầu tự mình bố trí binh lực.

Mười phút lúc sau, đế quốc bắt đầu phản công quy mô lớn.

……

Khi Quý Minh tây nhận được tin nhắn Lôi Kha gửi tới, hắn còn đang chiến tranh lạnh cùng Lôi Y.

Hai người vẫn luôn ở trong chung cư không ra khỏi cửa, mãi đến lúc mở máy truyền tin mới biết được tin tức căn cứ quân sự Tra Nhĩ Tinh bị tập kích.


Lôi Y cũng thấy được tin Lôi Kha gửi tới, lập tức tạm thời bỏ xuống chiến tranh lạnh với Quý Minh Tây, gọi đến máy truyền tin của Mễ Lộ, nhưng lặp lại vài lần, lại vẫn không có ai nghe máy.

Lôi Y nhìn máy truyền tin trong tay vẫn luôn ở trong trạng thái không có người nghe nhíu mày, sau đó kéo tay Quý Minh Tây đi tới thư phòng, nhét máy tính vào trong lòng ngực y.

“Định vị vị trí của Mễ Lộ.”

Không biết vì sao, Lôi Y cảm thấy trong lòng thấp thỏm bất an.

Quý Minh Tây nhìn máy tính trong tay sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó gật gật đầu, nhận lấy máy truyền tin của Lôi Y, ngón tay thon dài ở trên bàn phím gõ lạch cạch, bắt đầu định vị vị trí hiện tại của Mễ Lộ.

Rốt cuộc, dưới một đống số liệu phân tích phức tạp, màn hình máy truyền tin của Lôi Y sáng một chút, sau đó trên màn hình máy tính định vị ra chuẩn xác vị trí hiện tại của Mễ Lộ.

Nhưng là cái điểm đỏ lập loè biểu hiện vị trí lại làm Quý Minh tây và Lôi Y đều ngây ngẩn cả người, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó lại đem tầm mắt hướng đến màn hình máy tính.

Địa điểm định vị là —— hoàng cung.

“Đi, đi điều tra camera của học viện.”

Cách đây mấy tiếng, Mễ Lộ còn theo chân ở cạnh bọn họ, tại sao trong một khoảng thời gian ngắn cậu đã tới Hoàng cung được?

Hơn nữa vị trí định vị vẫn luôn không thay đổi, điều này chứng tỏ, bản thân Mễ Lộ vẫn luôn ở nguyên một chỗ không thay đổi, hoặc là… máy truyền tin của cậu căn bản đã không còn ở trong tay mình.

·

Khi hoàng hôn chậm rãi buông xuống, Mễ Lộ cảm giác được trên người mình rốt cuộc có một chút sức lực, đột nhiên cửa phòng vang lên một tiếng, có vài Beta đi đến.


Mỗi người trong bọn họ đều bê một cái khay, ở trên đặt quần áo và giày.

“Mời ngài thay đồ.”

Hầu gái cầm đầu cúi mình vái chào, nói xong câu này liền yên lặng rời khỏi phòng.

Chờ bọn họ đi rồi, Mễ Lộ tiến lên xem xét quần áo, phát hiện là một bộ lễ phục vô cùng xinh đẹp màu trắng. Mễ Lộ biết hiện tại chính mình đang ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, tuyệt đối không thể chống đối ý của Đồ Na Vương Phi, chỉ có thể lấy quần áo cùng giày ra, dựa theo lời của người hầu gái thay quần áo lên.

Lại ước chừng hơn mười phút sau, cửa phòng lại bị đẩy ra một lần nữa, Đồ Na Vương Phi mất tích mấy giờ mang theo ý cười doanh doanh trở lại phòng này.

Lúc này Mễ Lộ đã thay lễ phục màu trắng, Vương Phi từ trên xuống dưới đánh giá Omega trước mặt đã mặc lễ phục một chút, nhịn không được cười lạnh một tiếng. Nàng chậm rãi cử động bước chân, đi đến trước mặt Mễ Lộ, thanh âm mang theo lạnh lẽo cùng tuyệt quyết. “Ngày mai, chờ Bệ hạ và thiếu gia của cậu trở về, cậu cũng đã trở thành Omega của người khác rồi.”

Nói xong câu đó, Đồ Na Vương Phi dùng ánh mắt ra hiệu với nhóm người hầu gái bên cạnh, xoay người rời khỏi căn phòng.

Kế tiếp, mấy người hầu gái vây xung quanh, đỡ Mễ Lộ đứng dậy lên một phi hành khí.

Trên bầu trời đêm đen sẫm Ở Thủ Đô Tinh, một phi hành cẩn thận bay ra khỏi Hoàng cung, phi hành khí này do hầu gái bên người Đồ Na Vương Phi tự mình điều khiển, dễ dàng thông qua thị vệ kiểm tra cửa cung.

Mà giờ phút này trong một khoang bịt kín của phi hành khí, đang đốt một loại hương liệu có mùi thơm vô cùng kỳ lạ.

Làn khói kia chậm rãi tiến vào trong mũi Mễ Lộ, khiến trước mắt cậu xuất hiện từng vòng bóng bóng mờ ảo.

Mùi hương này phảng phất có một loại dụ hoặc trí mạng, có thể hấp dẫn người không ngừng hít vào. Mễ Lộ mơ mơ màng màng ngồi trong phi hành khí, cậu nhìn không trung tối đen ngoài cửa sổ đầu óc cũng đã hoàn toàn trống rỗng. Mãi đến khi ở chỗ sâu trong thân thể cậu đột nhiên nảy lên một cảm giác quỷ dị, tiếp đó thân thể mềm nhũn, cậu mới đột nhiên bừng tỉnh, đáy mắt tức khắc hiện lên một tia thanh minh.

Mùi hương này… Không thích hợp!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận