Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta


“Không, không đúng...!Dù cách một tiểu cảnh giới thì ảo thuật của vị sư huynh kia làm sao có thể hoàn toàn không có tác dụng, trừ phi cảm giác của ngư thú này không phải dựa vào yêu thức...”
Khi Sở Lạc nghĩ đến những điều này, rõ ràng bốn người đang đối phó với ngư thú cũng đều nghĩ đến điều này.
“Tề sư huynh, ngươi có làm được hay không đấy!”
“Hình như nó không có yêu thức.” Tề sư huynh vội vàng kêu lên: “Ảo thuật vô dụng, chúng ta chỉ có thể cứng rắn chống đỡ, có thể chống đỡ đến chừng nào tốt chừng ấy!”
Nhưng hiển nhiên, ngư thú cũng sẽ không cho bọn họ cơ hội này.
Hình như nó càng thích dứt khoát quyết đoán hơn, mở phương thức tốc chiến tốc thắng, miệng đầy răng nanh mở rộng ra, mùi tanh hôi và máu lập tức lan tràn ra toàn bộ không gian.

Cho dù Sở Lạc đã ở bãi tha ma toàn là xác thối cả đêm, lúc này cũng không nhịn được nôn khan một trận.
Miệng lớn như chậu máu ngửa mặt lên trời có thể nuốt trọn một tòa nhà, yêu lực của Trúc Cơ hậu kỳ tập trung ở đây, dẫn động cuồng phong và gợn sóng, lại trực tiếp tạo thành một mắt gió trên mặt hồ, cực lực kéo động sự vật xung quanh, giống như muốn nuốt hết thảy vào trong bụng!
Khoảng cách gần nhất chính là mấy tu sĩ Trúc Cơ ngự kiếm trên không trung, dưới cuồng phong do yêu khí cuốn thành, thân hình bất ổn, vô hình đã bị ép tới gần cái miệng cá hơn mười thước!
Dưới ánh trăng chiếu rọi, hàm răng dày đặc của ngư thú đều nhiễm một tầng hàn quang lành lạnh, dường như chỉ cần chạm vào sẽ bị đâm bị thương trong nháy mắt!
“Mọi người ổn định thân hình, tuyệt đối không được để nó hút vào!” Nữ tu ngự kiếm nghiêm mặt nói: “Loại công kích này tiêu hao rất nhiều yêu lực, nó sẽ không duy trì quá lâu!”
Bên kia, hai tay hai chân Sở Lạc đều ôm chặt lấy một gốc cây tráng kiện, lực hút xuất hiện từ chỗ ngư thú, ở cách xa như vậy mà cũng có thể ảnh hưởng đến nàng.
“Đây thật sự là nhiệm vụ mà Luyện Khí tầng hai có thể nhận được sao?” Sắc mặt Sở Lạc oán giận, lại chất vấn Hoa Hoa: “Hả?!”

【Cầu phú quý trong nguy hiểm mà...】
Sở Lạc ổn định lại tinh thần, lần nữa nghiêm túc nhìn lên mặt hồ.
Yêu phong trực tiếp nhổ tận gốc cây cối gần bờ sông, lại đem nó xoắn nát thành những khúc gỗ sắc nhọn.

Nhìn thấy những thứ này, Sở Lạc theo bản năng cảm thấy một trận ớn lạnh.
Sau một khắc, cành gỗ bị vót nhọn lại tinh chuẩn đâm tới hai tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ khó có thể ổn định thân hình trong cơn lốc!
Dưới sự che lấp của rất nhiều gỗ đá và cát bụi trong cuồng phong, nếu không nhìn kỹ thì căn bản không thể phát hiện ra những thanh gỗ đủ để lấy mạng kia!
Trên mặt hồ truyền đến hai tiếng kêu đau đớn, chính giữa yêu phong xuất hiện một mảnh huyết vụ.
“Lý sư đệ! Tôn sư đệ!”
Trong mắt là từng mảng huyết vụ rơi xuống, sắc mặt Sở Lạc trong khoảnh khắc thay đổi.
Không thể tiếp tục xem kịch nữa...
Dù chỉ có Luyện Khí tầng hai, nàng cũng muốn phát huy ra giá trị của mình.
Sau khi tiến vào rừng Khải Vân, Lý sư huynh vẫn luôn che chở nàng.
Con ngư thú này...!Sở Lạc đột nhiên nhìn lên mặt nước, so sánh với trận chiến kịch liệt giữa không trung, mặt nước này yên tĩnh đến mức có chút cảm giác tĩnh mịch, vô cùng dị thường.
Ánh trăng tròn sáng ngời, sau khi chiết xạ trên mặt nước thậm chí có thể nói là chói mắt.
Thật giống như đắp lên cho toàn bộ mặt nước một tấm chăn dùng ánh trăng dệt thành.
Chờ chút...
Sở Lạc cau chặt lông mày.
Đó không phải nước, mà là mắt cá!
Trên mặt nước tất cả đều là mắt cá!
Từ vị trí của mấy vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhìn lại, bọn họ căn bản sẽ không chú ý tới mặt nước, cho dù chú ý tới, nhìn thấy cũng chỉ là ánh trăng chói mắt kia.
“Hiểu rồi, ngư thú không cần yêu thức cũng có thể nhìn thấy chính xác tình huống của mỗi người chính là vì dựa vào những con mắt này, những con mắt này cùng nó là một thể!”
Huyết vụ trong yêu phong vẫn còn lan tràn, tay Sở Lạc nắm chặt lấy đại thụ cũng bị mài rách, trên vỏ cây xuất hiện hai dấu tay đỏ chói.
Đột nhiên, nàng buông cây đại thụ có thể giúp mình ổn định không bị hút đi này, mặc cho yêu lực kia nhanh chóng mang bản thân hướng đến bên hồ!
Ngay lúc nàng sắp bị cuốn vào trong yêu phong, cái chổi đột nhiên cắm ngược trên mặt đất, một tay Sở Lạc nắm chặt cái chổi để ổn định thân hình, tay kia thì không ngừng lấy ra bùa chú từ trong túi trữ vật.
“Bùa Lôi Bạo!”
“Bùa Phong Đao!”

“Thuật Hoả Cầu!”
Một tấm bùa Lôi Bạo còn sót lại, ba tấm bùa Phong Đao ném về phía mắt cá trên mặt hồ, trong nháy mắt nổ tung một mảng lớn!
Trong gió lại có tiếng người truyền ra.
“Lực chú ý của con cá này giống như đột nhiên phân tán đi nơi khác!”
“Chờ chút! Sư muội Luyện Khí kỳ này từ đâu tới?!”
“Sở sư muội?!”
Dường như ngư thú bị chọc giận, đột nhiên cột nước cao mười mét nổi lên bên bờ sông, nhanh chóng vọt về phía Sở Lạc.
Mặc dù trong hồ chỉ có một phần yêu lực của ngư thú, nhưng đánh vào thân thể nhỏ bé Luyện Khí tầng hai này của Sở Lạc cũng có thể lấy mạng nàng ngay tại chỗ.
“Bùa Đóng Băng ——”
Sở Lạc nắm chặt cái chổi, gân xanh nổi lên, tay kia cũng sớm nắm ba tấm bùa Đóng Băng trong tay, khi cột nước xông về phía mình không chút do dự kích hoạt bùa Đóng Băng!
Nước hồ ở giữa không trung kết thành băng mỏng, thành công ngăn cản chúng nó một khắc, nhưng yêu lực ở sau mặt băng này vẫn còn mãnh liệt.
“Răng rắc ——”
Trên mặt băng xuất hiện vết rạn.
Tách, tách, tách…
Yêu lực đột nhiên đột phá lớp băng mỏng, lần nữa đánh về phía Sở Lạc, nhưng trong khoảng thời gian trì hoãn do nàng dùng bùa Đóng Băng này đã đủ cho tu sĩ trên không trung vọt về phía nàng.
Nước hồ phá vỡ lớp băng đánh về phía Sở Lạc, sau một khắc tất cả đều bị kiếm quang ngăn lại.
Thân hình nữ tu Trúc Cơ trung kỳ kia chắn trước mặt Sở Lạc, không chỉ chắn nước hồ mà còn chắn cả yêu phong không ngừng xé rách thân thể Sở Lạc.
“Tiểu sư muội, là muội phát hiện nhược điểm của con ngư thú này sao?” Nữ tu lập tức hỏi.

“Chính là ưu thế của nó, trên mặt hồ này đều là con mắt của nó, nó có thể nhìn thấy hành động của mọi người từ bất kỳ hướng nhìn nào!” Sở Lạc lập tức trả lời.
“Làm tốt lắm!” Nữ tu không chút keo kiệt khen ngợi, tiếp tục nói: “Tiếp theo giao cho chúng ta!”
Sau đó nữ tu dùng một đạo linh lực đưa Sở Lạc đến một nơi an toàn.
“Tìm một chỗ an toàn trốn cho kỹ!”
Sau khi nói xong, ánh mắt nữ tu nhìn về phía mắt cá trên mặt hồ, không chút do dự chém ra kiếm khí.
Sở Lạc đã bị đạo linh lực này đưa đi rất xa, nhìn thấy ngư thú kia bị đau, rất nhanh liền ngừng dẫn động yêu phong.

Bụi bặm các thứ đều rơi trên mặt đất, tình huống giữa không trung cũng rõ ràng lên.
Trên người mấy vị sư huynh khác đã chồng chất vết thương, trên đồng phục đệ tử đều có thể nhìn thấy mảng lớn đỏ tươi.
Sau khi có tin tức Sở Lạc mạo hiểm đưa tới, bọn họ cũng lập tức điều chỉnh chiến pháp, nhằm vào ánh mắt trên mặt hồ để công kích.
Ngư thú phát ra từng đợt gào thét điên cuồng, hiển nhiên đã hoàn toàn bị chọc giận!
Sở Lạc nhìn thấy cảnh này thì thở phào nhẹ nhõm, sau khi dừng lại mới phát hiện trên người mình tràn đầy vết thương do bị uy áp của Trúc Cơ hậu kỳ cắt ra từ bên hồ.
Linh khí và thể lực cũng tiêu hao sạch sẽ, hai chân mềm nhũn ngã nhào trên mặt đất.
“Thật không dễ dàng mà...” Sở Lạc sợ hãi thì thào, đồng thời lấy ra Hồi Xuân Đan và Bổ Linh Đan từ trong túi trữ vật, giống như không cần tiền đổ vào miệng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận