Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta


“Chính là đôi hoa tai có thể phát hiện nói dối kia.” Sở Lạc cau mày lại: “Chỉ có một kiện pháp khí thượng phẩm mà nàng ta đã bán đi ba mạng người sống sờ sờ? Bởi vì mình lừa gạt người khác, cho nên sợ mình ngày nào đó cũng sẽ bị lừa gạt sao?”
【Ký chủ đoán không sai, bị người sớm chiều ở chung phản bội, sát hại, oán khí của ba nạn nhân dâng cao, điều ngươi phải làm chính là để Lý Hạo Minh và Tân Na dùng sinh mệnh hoàn trả lại tội ác của mình, để giảm bớt oán khí của hai người Trương Diệu Toàn và Thiệu Yến.】
“Nhưng chỉ dựa vào lực lượng của một mình ta, cho dù có kỹ năng hoặc linh khí cường đại hơn nữa cũng không thể hoàn thành chuyện này, ta cần trợ thủ...” Sở Lạc nghĩ, ánh mắt nhìn về phía ngọc bài thân phận trong tay: “Người của đội tuần an sắp tới rồi, thực lực bọn họ mạnh, nhất định có thể giúp được ta!”
【Kí chủ! Chuyện này không thể để cho đội tuần an biết! Lý Hạo Minh xuất thân từ thế gia luyện khí, đội tuần an chỉ có thể đưa bọn họ đi giam giữ chờ phán quyết, trong khoảng thời gian này đã đủ để thế gia sau lưng hắn âm thầm cứu Lý Hạo Minh ra.】
【Ba nạn nhân không thể chết vô ích, giao Lý Hạo Minh và Tân Na cho đội tuần an cũng không phải là cách giải quyết tốt nhất, hy vọng ký chủ có thể cân nhắc kỹ việc này, hai hung thủ không thể sống sót ra khỏi rừng Khải Vân.】
Tiếng Hoa Hoa vừa dứt, ngọc bài thân phận trong tay Sở Lạc cũng rơi xuống đất.
Trên bầu trời rừng Khải Vân, một tiếng nổ nặng nề vang lên, trong chốc lát chiếu rọi hang động sáng như ban ngày, cũng làm cho cả người Sở Lạc run lên.
Nàng nhìn về phía ngọc bài thân phận trên mặt đất, tin tức của đội tuần an lại xuất hiện.
“Ba người các ngươi cố gắng đi cùng nhau, đội tuần an cứu viện sắp đến.”
Sở Lạc nhíu mày, cũng không nhặt ngọc bài thân phận trên mặt đất lên mà đứng dậy đi ra ngoài hang động.
Sau khi sét đánh, bên ngoài nổi lên gió lớn, gào thét điên cuồng, tiếng như quỷ khóc.
“Nếu như ngay cả đội tuần an cũng không thể giải oan cho các nàng, vậy phải đi nơi nào để kể ra oan khuất của mình đây?”


“Ba người các ngươi cố gắng đi cùng nhau, đội tuần an cứu viện sắp đến.”
Nhìn tin tức trên hai ngọc bài thân phận, khóe môi Lý Hạo Minh cong lên một nụ cười châm chọc.
“Có người tới cứu các ngươi, cảm giác như thế nào?”
“Hạo Minh ca, tại sao Hạo Minh ca phải trói ta lại?” Trong lòng Vương Hương Xảo tràn đầy sợ hãi, cố gắng nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: “Không phải chỉ giết Vu sư huynh và tên họ Sở kia thôi sao?”
Dứt lời, Vu Duy biến sắc, hai mắt trợn tròn: “Vương sư muội, muội cố ý dẫn ta tới nơi này chịu chết?!”
Lúc này hắn phản ứng lại cũng đã muộn, Vương Hương Xảo căn bản không để ý tới hắn, vẫn cực lực nịnh nọt lấy lòng Lý Hạo Minh.
Cảnh tượng này khiến Tân Na không thể nhịn được nữa, bước nhanh lên trước hung hăng tát nàng ta một cái.
“Tiện nhân! Ngươi thật đúng là hạ tiện, muốn con đường sống? Không thể nào, ta là người đầu tiên muốn giết ngươi!”
“Sư muội, đội tuần an đã biết vị trí của chúng ta, không thể ở lại nơi này nữa, đưa ngọc bài thân phận của muội cho ta.” Lý Hạo Minh mở miệng nói.
Nghe vậy, Tân Na làm theo, chỉ thấy Lý Hạo Minh dùng linh lực đưa bốn ngọc bài thân phận vào trong bụng Quỷ Khóc Đằng, làm xong những việc này liền nhấc Vu Duy đang không ngừng giãy dụa lên.
“Chúng ta đi.”
Thấy vậy, Tân Na cũng hung hăng nắm lấy tóc của Vương Hương Xảo, đi theo phía sau.
---
Bên ngoài hang động Tuyệt Minh Lang, Sở Lạc quay đầu nhìn thoáng qua ngọc bài thân phận bị mình ném ở bên trong, hít sâu một hơi.
Sau đó trực tiếp đi ra ngoài.
“Nhiệm vụ này ta nhận.”
Nàng lấy bản đồ mà đệ tử quản sự đưa cho mình từ trong túi trữ vật ra, nhìn kỹ đánh dấu trên đó.
“Ngày đó ở trong cửa hàng vũ khí, ta nghe Lý Hạo Minh nói đến rừng Khải Vân này là để tìm ba thứ, Hương Tuyết Tùng, Hỏa Giáp Trùng, Quỷ Khóc Đằng.

Người chôn dưới Quỷ Khóc Đằng là Sử Hâm Từ, như vậy hai thứ khác rất có thể chính là vị trí tử vong của Trương Diệu Toàn và Thiệu Yến.”
“Lý Hạo Minh cũng đã nói, vạn vật sau khi chết, hồn phách rời khỏi cơ thể, nhân hồn là thứ không dễ tổn thất linh trí nhất, nếu ta có thể tìm được các nàng, có biện pháp gì gọi linh trí của các nàng trở về không, hoặc là nói để các nàng nhớ tới lúc còn sống mình bị người nào giết chết, chỉ cần có thể khiến cho linh trí còn lại của các nàng nhớ tới những thứ này, như vậy, hai người các nàng chính là trợ thủ của ta!”
【Đã thu được kỹ năng viện trợ chuyên môn —— Nhất Niệm Di Lưu.


Số lần sử dụng x2.】
【Nhất Niệm Di Lưu: Khi tay của ký chủ chạm vào các nàng, sẽ khơi dậy ký ức khi còn sống, các nàng sẽ nhìn thấy mình bị giết chết như thế nào, nhìn thấy người giết chết mình là ai.

Trong quá trình này, tay của ký chủ tuyệt đối không thể rời khỏi hồn thể của các nàng, điều này cũng có nghĩa là ký chủ sẽ phải chịu đựng thống khổ ngang bằng với các nàng.


【Mời ký chủ khi sử dụng kỹ năng này cần phải thành công trong một lần, cũng không phải là ta không chịu cho ngươi sử dụng nhiều lần hơn mà là sau khi sử dụng “Nhất Niệm Di Lưu” vượt qua hai lần, sẽ vượt qua năng lực chịu đựng tinh thần của ngươi, ý chí hoàn toàn sụp đổ, ngươi sẽ mất đi bản thân.】
“Được...” Sở Lạc nuốt nước bọt, tiếp tục xem bản đồ: “Ta nghĩ có lẽ bọn họ đã biết đội tuần an xuất hiện, nhất định sẽ không dừng lại ở vị trí cũ.

Trên bản đồ, khoảng cách từ vị trí ban đầu đến chỗ Hỏa Giáp Trùng và Hương Tuyết Tùng cơ bản bằng nhau, cũng có thể bọn họ sẽ lựa chọn giết Vương Hương Xảo và Vu sư huynh trước.”
“Thế nào cũng nguy hiểm, hiện tại cách ta gần nhất là sào huyệt Hỏa Giáp Trùng, ta có thể đến trong thời gian ngắn nhất, chỉ cần lôi kéo vị sư tỷ này trước, như vậy lúc đi đến bên kia cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.”
Sào huyệt Hỏa Giáp Trùng nằm ở phía tây hang động của Tuyệt Minh Lang, Sở Lạc tìm được con đường nhỏ ngắn nhất, rất nhanh đã đến nơi này.
“Ta có dự cảm bất thường, dựa theo vận khí của ta, rất có thể đám người Lý Hạo Minh cũng đang đi về phía này, thời gian không còn nhiều lắm, nhất định phải nhanh chóng tìm được vị trí của sư tỷ.”
Sở Lạc không thể không thừa nhận, có đôi khi vận khí của mình thật đúng là có thể giúp được.
Đầu tiên nàng cảm giác đất dưới chân mình chấn động mãnh liệt, ngay sau đó liền nghe được có thanh âm vù vù càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng.

Ở dưới lòng đất...
Đất dưới chân chấn động càng mãnh liệt, giống như có thứ gì đó đang không ngừng chui vào lòng bàn chân của mình.
Cảm giác được những điều này, Sở Lạc thở phào nhẹ nhõm.
Không cần tìm, bọn chúng tự mình tới tìm ta.
Trong tay nắm một tấm bùa Khinh Thân, ngay khi đất dưới chân sụp đổ trong nháy mắt lập tức bắn lên.
Đất đai sụp xuống, phía dưới dường như vừa bị bầy trùng đào rỗng tạo thành một con đường đi.
Cho dù có bùa Khinh Thân gia trì, Sở Lạc vẫn không thể dừng lại quá lâu trên không trung, cuối cùng nhất định phải rơi xuống đất.

Vì vậy nàng dùng linh khí khống chế mặt nạ mèo thu liễm toàn bộ hơi thở của mình, cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình.
Ánh mắt nhìn xuống, trong con đường kia tràn đầy ngọn lửa tươi đẹp chói mắt, hơn nữa theo mặt đất sụp xuống, ngọn lửa kia lại giống như núi lửa phun trào nhanh chóng bốc lên.
Nhưng đây cũng không phải ngọn lửa mà là Hỏa Giáp Trùng lít nha lít nhít, phần lưng giáp xác của chúng nó cứng rắn vô cùng, có thể dùng để phòng ngự, lại chứa đựng hỏa linh khí chiết xuất cao độ, cũng là vũ khí chúng nó dùng để chiến đấu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận