Chap 76
Vừa đặt chân lên cáp treo, Freen biết rằng bản thân đã có một quyết định sai lầm, đôi mắt tối sầm lại không dám nhìn xuống cảnh vật bên dưới khi cáp treo dần chuyển động lên cao.
Ngồi bên cạnh, Becky ban đầu rất hào hứng khoác tay Freen thích thú ngắm nhìn những tòa nhà đang thu nhỏ dần trước mắt mình, nhưng đến khi nhìn lại cô người yêu mặt cắt không còn giọt máu, bé chỉ có thể cười khổ thầm cảm thán: "Chị nên nói với em rằng mình sợ độ cao chứ?"
Freen lắc nhẹ đầu, tay nắm chặt bàn tay Becky đang đặt trên đùi mình để tự trấn an bản thân, giọng yếu ớt thốt: "Mấy trò cảm giác mạnh đã không thể chơi cùng với em, ngay cả trò này cũng không chơi được chị không còn mặt mũi nào nữa..."
"Vậy ra bây giờ chị rất có mặt mũi?" - Bé buồn cười trêu chị, nhìn vẻ mặt sợ hãi đang cố gắng kiềm nén của Freen, Becky vừa tội vừa thấy mắc cười, những lúc thế này trông Freen cực kỳ đáng yêu chết được, hoàn toàn không còn chút khí chất bức người cuốn hút của thường ngày đâu hết.
Freen nhắm luôn mắt lại tỏ ra không màng đến thế sự, cô trước nay bị mất mặt trước Becky đã không ít lần, thêm một lần nữa tính ra cũng không có gì to tát, điều quan trọng bây giờ là làm sao điều chỉnh lại tâm thế để trông không trở nên khó coi hơn.
Becky thôi không còn khịa người yêu, lúc này bé chuyển sang trạng thái say mê ngắm nhìn khuôn mặt cố tỏ ra thanh thản nhất có thể của Freen đang tịnh tâm ngồi nhắm mắt phía trước, tự dưng bé có một sự ví von thú vị, chị như đường tăng phiên bản nữ đang ngồi thiền, còn bản thân là hồ ly tinh muốn tìm cách tiếp cận để ăn thịt đường tăng, mị lực của chị không đùa được đâu.
"Freen, em hôn chị nhé!" - Becky nói cho có lệ, chủ yếu để thông báo cho Freen biết, khi chị vừa mở mắt vì bất ngờ, môi bé đã chạm đến môi chị.
Ban đầu có chút không thoải mái vì cảm giác bất an vẫn còn tồn động trong đầu, thế nhưng về sau Freen dần bị cuốn theo nụ hôn nồng nàn của Becky, từ lúc nào tâm trí đã hòa theo cảm xúc đưa lối, nhiệt tình đáp lại nụ hôn ngọt ngào, lãng mạn cùng bé.
Tách nhau ra khi hô hấp là điều cần thiết vào lúc này, cô và bé tựa đầu vào nhau, khẽ cười trong lúc vẫn còn đang điều chỉnh lại nhịp thở của mình.
"Chị thấy sao rồi? Còn cảm giác sợ không?"
Freen lắc đầu: "Bị em làm cho phân tâm rồi, cảm giác bây giờ khá hơn ban nãy rất nhiều."
"Vậy chúng ta tiếp tục lần nữa nha!"
Bé tiến đến gần chị nhưng lần này Freen đã đưa tay lên chặn môi Becky lại khi cáp treo chuyển động dần hạ xuống: "Như thế đủ rồi!"
Bé lầm bầm không vui: "Sao kết thúc sớm thế?"
Freen khẽ cười, cô đứng dậy kéo theo bé vẫn ngồi lì ở đó không chịu đi theo mình bước xuống cáp treo: "Chúng ta chơi thử mấy trò khác đi, có nhiều trò chị có thể chơi được cùng em mà."
Becky chớp nhẹ mắt nghĩ, đúng là ngoài mấy trò cảm giác mạnh ra vẫn còn nhiều trò chị và bé có thể cùng chơi với nhau, đến đây chủ yếu để vui chơi, bé sẽ chơi hết mấy trò còn lại cùng với chị: "Vậy chúng ta đi thôi chị!"
Cả hai dạo một lượt khu vui chơi, thử qua mấy trò rất chi là phổ thông hợp với "người trưởng thành" như Freen, nào là xe điện đụng, ném bóng rổ, bắn súng các kiểu, mấy trò này bé đều chơi rất nhiều lần, nhưng hôm nay được chơi cùng Freen đúng là một trải nghiệm thú vị và tuyệt vời, nhìn nụ cười rạng rỡ của chị khiến cho bé cảm thấy vui vẻ theo, hạnh phúc cứ thế kéo đến thật tự nhiên.
"Đừng nói với em đây là lần đầu chị đi chơi mấy trò này nha?"
"Không có, trước đây chị cũng chơi vài lần cùng Sam và chị Nam rồi, nhưng cảm giác không giống nhau."
"Không giống chỗ nào vậy chị?"
"Đi với em thích hơn." - Freen khẽ nói, tay nắm lấy tay bé kéo đi không nhìn vào đôi mắt đang hóng hớt của bé, môi bất giác cong lên nụ cười.
Phía sau, bé cũng vô thức mỉm cười thật tươi với những gì vừa nghe được, người gì đâu đã đẹp rồi, còn nói mấy câu làm cho người khác phải rung động mới chịu được.
Thấm mệt sau những trò chơi mất nhiều năng lượng, Freen cùng Becky ăn tại một quán gần đó trước khi chạy xe về nhà, bầu không khí thoải mái và vui vẻ của cặp đôi đang yêu nhau ngập tràn hạnh phúc không hay biết rằng phía sau họ, một chiếc ô tô màu đen vẫn đang bám đuôi theo sau suốt đoạn đường dài.
Chiếc ô tô của Freen đang chạy đến đoạn đường vắng người đột nhiên chiếc ô tô bám đuôi tăng tốc vượt mặt và thắng gấp trước mặt khiến Freen hốt hoảng vội đạp thắng.
Freen lo lắng nhìn sang Becky hỏi: "Em không sao chứ?"
1
"Em không sao? Nhưng chiếc xe đó dường như muốn kiếm chuyện với chúng ta thì phải?"
Freen nheo mắt cảnh giác nhìn người đàn ông cao lớn từ trong xe bước xuống đang tiến về xe của họ, còn chưa kịp phản ứng hắn đã lôi trong thắt lưng ra khẩu súng lục nhắm tới đầu xe Freen làm cả hai kinh hãi nắm chặt tay nhau.
"Chuyện gì thế này?"
.
.
.
TBC.