Fic nhẹ nhàng nên viết sương sương vậy thôi, mấy đoạn này viết không hay dễ gây phản cảm cho các bạn lắm ^^
Chap 83
"Freen, hôm nay chúng ta hãy làm cái gì đó kích thích chút đi!"
Cô hốt hoảng nhìn lên bé, thoắt một cái khuôn mặt đáng yêu đã không còn, giờ đây nét mặt ấy đã lộ rõ vẻ nguy hiểm ra bên ngoài, cô nuốt khan thử vùng mạnh cởi dây trói nhưng đành bất lực, yếu ớt lên tiếng: "Becky, như thế này không vui đâu. Em mau cởi trói cho chị!"
Becky trèo hẳn lên người Freen tách hai chân ra khụy xuống để giảm sức nặng lên người bên dưới, bé thích thú dùng ngón trỏ nâng cằm chị, đáp trả: "Không dễ gì em mới khiến chị ngoan ngoãn nằm đây thế này, nếu bây giờ em cởi trói cho chị em không chắc chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo nữa."
"Em..."
Freen mím môi, lời còn chưa kịp nói đã bị nuốt lấy bởi đôi môi nóng bỏng phía trên, Becky thừa dịp Freen hé môi ra liền đưa lưỡi vào làm loạn, càn quét mọi ngóc ngách quen thuộc bên trong, tham lam quấn quýt, day cắn một hồi lâu, thả ra rồi lại tiếp tục mút mát, đến khi đôi môi bên dưới sưng đỏ lên ướt át cùng hơi thở đứt quãng khó nhọc, Becky mới chịu buông tha trong chốc lát.
"Em... ức hiếp chị..." - Lời nói đầy ủy khuất lên tiếng, Freen không ngờ rằng bản thân lại có ngày hôm nay, bị bé trói hai tay lên đầu giường không còn khả năng phản kháng, tùy ý cho bé làm càn.
Becky vui vẻ bật cười, bé đặc biệt thích ngắm nhìn chị những lúc như thế này, phải nói như thế nào cho đúng? Freen bây giờ pha lẫn chút giận dỗi chính là nét đáng yêu đầy mị lực vô cùng cám dỗ người khác: "Chị cứ tiếp tục như thế làm em không kiềm chế được mất."
Biết rằng bộ dạng lúc này của mình rất thảm hại, Freen cũng không muốn tỏ ra yếu thế mãi, cô quyết định chuyển sang cách khác, chớp mắt đã quay về vẻ lãnh đạm, ánh mắt sắc bén nhìn lên Becky cảnh cáo: "Bây giờ em dừng lại vẫn còn kịp, em có lường trước được hậu quả nếu như em còn tiếp tục "bắt nạt" chị hay không?"
"Chị nói làm em bắt đầu thấy sợ rồi..." - Bé tỏ ra bất an liếm môi, nhưng những lời tiếp theo hoàn toàn không có chút gì gọi là lo sợ: "Dù vậy, nhìn chị lúc này lại càng hấp dẫn hơn, làm cho em không thể cưỡng lại được."
"Becky..." - Freen ngây người im bặt khi bàn tay ngông cuồng của Becky đang vén váy ngủ của cô lên để lộ quần lót màu đen, những ngón tay không an phận tiếp tục lần vào bên trong thám thính, khơi gợi khoái cảm người bên dưới.
Cưỡng ép bản thân mím chặt môi không phát ra âm thanh ám muội, nhưng Becky không hề có ý định buông tha cho Freen, đôi môi ấm nóng vùi sâu vào cần cổ nhạy cảm dây cắn, bàn tay vẫn đang nhiệt tình ma sát đóa hoa bên dưới, trên dưới đồng loạt bị kích thích làm cho Freen căn bản không thể chịu đựng thêm được, khẽ bật ra những tiếng rên yêu kiều bắt tai.
"Rất tốt! Chị không cần phải kiềm chế đâu, em thích chị vì em mà sung sướng thế này." - Rướn người lên thì thầm bên tai chị, bé há miệng dùng răng ngậm lấy vành tai đỏ ửng cắn nhẹ một cái, ánh mắt tinh tế nhìn lên biểu cảm cam chịu của chị, thật sự rất mê hồn, nó đem đến loại cảm xúc hưng phấn dâng trào khôn xiết trong lòng Becky.
"Trong mắt em chị bao giờ cũng xinh đẹp hết!"
"Đáng ghét... chị không thoải mái ở tư thế này...cởi trói cho chị..." - Freen thều thào thốt, dù không còn xa lạ với những động chạm kích thích của Becky nhưng đâu đó cô vẫn có chút xấu hổ.
Bé mỉm cười nhẹ nhàng hôn khắp khuôn mặt chị, ngọt ngào dụ dỗ: "Em còn chơi chưa đủ, chị nhịn thêm một chút nữa, lát em sẽ cởi trói cho chị."
"A..." - Freen chưa kịp phản ứng Becky đã chôn sâu vào bên trong cô, đôi mắt chợt hoa lên bấu chặt những ngón tay đang bị trói vào nhau, cả người cứng đờ lại khẽ run lên.
Becky tách hai chân Freen ra nhẹ nhàng đưa đẩy, ban đầu tỏ ra nguy hiểm bao nhiêu nhưng đối với người mình yêu thương, bé sao nỡ giày vò, vẫn là tiếp cận dịu dàng nhất có thể, trân trọng từng khoảnh khắc được thân mật cùng chị.
Đổ gục người nằm trên người Freen, Becky khẽ cười nhìn khuôn mặt đỏ bừng vẫn chưa thể hô hấp bình thường lại của chị, thích thú nói: "Xem ra em phải làm một phòng tập gym ở nhà thôi."
"Chị chưa bao giờ bị ai ức hiếp như vậy... em là người đầu tiên đó." - Freen sau khi đã khá hơn cô bắt đầu dỗi với bé.
"Cũng phải là người duy nhất." - Becky nói thêm vào, tính chiếm hữu của bé rất cao không thua kém gì chị.
"Em cởi trói ra được chưa?"
Becky nhanh chóng cởi trói cho Freen, nhìn nét mặt mệt mỏi của chị bé cũng thấy xót, còn có cổ tay hằn lên vệt đỏ trong lúc cả hai ân ái, bé bắt đầu thấy hối hận vì sự cao hứng của mình.
"Em xin lỗi... chị có thể trói em lại làm điều tương tự với em." - Bé đưa dây thắt lưng sau khi vừa cởi trói cho chị đề nghị, lập tức nhận ngay ánh mắt không hề thiện cảm của chị đáp lại.
1
"Thôi đi! Em nghĩ ai cũng biến thái như em sao?" - Freen chỉnh lại váy ngủ cho ngay ngắn rồi nằm xuống giường: "Chị cũng mệt rồi."
Becky theo Freen nằm xuống, bé vòng tay qua ôm chị nhưng đã bị gạt ra: "Tối nay không có ôm ấp gì hết!"
Bé ngơ ngác nũng nịu: "Chị nỡ phũ phàng với em thế sao?"
"Không có tác dụng đâu."
"Em vẫn muốn ôm chị!"
"Ngày mai không cần nói chuyện cùng với chị."
11
Bàn tay luyến tiếc thu về không dám ôm chị nữa, Becky bĩu môi nhìn bóng lưng Freen thêm một lúc mới nhắm mắt lại cố tìm vào giấc ngủ, đêm trôi qua nhanh thôi, nhưng cả ngày không được nói chuyện với chị bé sẽ buồn chết mất.
.
.
.
TBC.