Bonus 6
Đón taxi về đến nhà, Becky cả người mệt nhừ chỉ muốn tìm đến cái giường để nằm nghỉ, nhưng chào đón bé ở cổng không ai khác chính là chị người yêu.
Freen nhìn bộ dạng thê thảm cùng dáng đi chậm chạp của Becky cũng đoán ra được bé bị đánh bầm dập không ít, cô không nói lời nào bước tới gần nắm lấy tay bé kiểm tra một lượt, chỉ mới chạm nhẹ vào bé đã réo lên làm cả Freen cũng bị giật mình theo: "Đau em..."
"Em giỏi lắm mà! Lúc thách đấu với người khác sao không thấy được bộ dạng thảm hại này đi!" - Freen vừa giận vừa xót lườm bé, mới chạm sơ qua có một cái đã đau đến rơm rớm nước mắt, cô không biết bên trong còn vết thương nào nặng hơn hay không.
Becky không nhịn được cãi lại: "Nhìn vậy thôi chứ cô ta bị em đánh không nhẹ đâu, hơn hết em là người chiến thắng trong trận đấu."
"Tự hào quá ha!"
"Đương nhiên!"
"Em bị đánh mấy cái?" - Freen nghiêm giọng hỏi, ánh mắt sắc lạnh không khác gì cảnh sát đang tra hỏi tội phạm làm cho bé chột dạ.
"Hình như là hai..." - Becky chớp nhẹ mắt định nói dối nhưng chợt nhớ ra ba chỗ bị đá trúng vị trí hoàn toàn khác nhau, Freen mà muốn kiểm tra sẽ phát hiện ra ngay, tội bé sẽ càng thêm nặng: "Chính xác là ba ạ."
Freen chặc lưỡi cau có, cô hỏi tiếp: "Thế em đánh trúng người ta được mấy cái?"
Becky giơ ngón trỏ lên thay cho câu trả lời, nhìn ánh mắt mỉa mai của người yêu, bé nhận ra dường như bản thân khi đó thật sự liều mạng, về điểm này Nana tinh ranh hơn bé nhiều.
Nhìn bàn tay giơ cao lên của Freen, Becky sợ rằng chị định đánh mình vội nhắm chặt mắt chịu trận, cũng phải thôi, ai bảo Becky trước nay ngông cuồng và cao ngạo không thua kém gì cô nàng Nana kia, lần này gặp phải đối thủ xứng tầm đúng là bị ăn không ít quả đắng.
Bàn tay nhẹ nhàng xoa lên mái đầu Becky, Freen buồn cười khẽ lên tiếng: "Em vất vả rồi, vào nhà đi, chị có chuẩn bị đồ ăn cho em đó."
"Dạ..." - Đôi mắt rơm rớm nước mắt vì đau khi nãy bỗng dưng chỉ vì mấy lời quan tâm của Freen mà lấp lánh màn sương mỏng, hai dòng lệ ấm nóng thi nhau rơi xuống má bé làm cho người trước mặt không khỏi ngạc nhiên.
"Em sao vậy? Chị có la mắng em gì đâu, đừng khóc nữa!" - Freen bối rối đưa tay lau nước mắt cho bé, càng lau nước mắt càng tuôn ra nhiều hơn khiến cho cô bất lực chỉ biết ôm bé vào lòng.
"Có phải em bị đánh đau lắm không? Vào nhà chị bôi thuốc cho!"
"Em đúng là bị đánh rất đau. Nhưng được chị quan tâm... em không hiểu sao nước mắt cứ trào ra không kiểm soát được... hức hức..."
"Được rồi! Được rồi! Chúng ta vào nhà thôi em, trở về là tốt rồi!"
"Dạ!"
.
.
.
"Ủa chị?!" - Ánh mắt tròn xoe ngỡ ngàng của Becky khi nhìn vào bàn ăn chỉ mỗi chén cháo nghi ngút khói, bé dáo dác nhìn xung quanh tìm kiếm thứ, kết quả bị Freen từ phía sau ấn lên vai đẩy bé ngồi luôn xuống ghế.
"Không cần tìm đâu, chị chỉ nấu cháo thôi, vừa rồi lúc tắm cho em, chị phát hiện trên bụng em có vết bầm rất lớn, ăn cháo cho dễ tiêu."
"Nhưng mà hôm nay em rất mệt, em muốn ăn hải sản và thịt cơ?" - Bé mè nheo làm mặt mếu với chị.
"Không được! Thay vào đó chị sẽ cùng ăn cháo với em." - Freen múc ra một chén cháo khác ngồi đối diện Becky: "Mau ăn thôi! Để nguội sẽ dễ ngán hơn. Ăn xong chị sẽ bôi thuốc cho em."
"Xấu xa!" - Becky lầm bầm khẽ, nhưng vẫn lọt được vào tai Freen, nhìn thái độ lạnh lùng của chị, bé dù có ấm ức cũng chỉ đành ngậm ngùi cầm muỗng múc cháo lên ăn.
.
.
.
"A! Chị cố tình phải không?" - Becky hai mắt đỏ hoe, giọng run run nhìn lên Freen đang thoa thuốc vào mấy chỗ bầm tím trên người mình, Freen đã dự liệu được bé sẽ đau, nhưng đến mức la lên như cái loa thế này đúng là có hơi ồn ào.
1
"Em yên lặng chút đi! Lần sau em còn thách đấu với người khác nữa chị mặc kệ em luôn."
"Còn không phải vì cô ta có ý đồ xấu và lỗ mãng với chị trước sao?"
Freen mím môi chống chế: "Chị tự có cách ứng phó được, tình cảm của Nana cũng chỉ từ một phía, cô ấy càng đeo bám càng khiến chị ghét hơn thôi."
"Em chính là muốn đánh nhanh thắng nhanh, không để đêm dài lắm mộng. Nana đã đồng ý không theo đuổi chị nữa. Có điều..." - Becky ngập ngừng nhìn lại Freen: "Cô ấy đề nghị muốn làm bạn với em."
"Tuyệt đối không được!" - Freen ngay và luôn phản đối, gì chứ một mình Becky nhiều lúc Freen còn chịu không nổi, thêm một đứa thích gì làm nấy bên cạnh cô thật sự không tưởng tượng được ngày tháng sau này của mình sẽ ra sao.
1
Becky chớp chớp mắt nhìn phản ứng hơi kích động của Freen, ngạc nhiên hỏi: "Em còn chưa nhận lời mà. Bộ Nana và em không thể làm bạn được sao chị?"
"Cô ta có suy nghĩ và hành động không giống người bình thường nên có, em tốt nhất không nên chơi chung."
Nheo mắt nhìn Freen dò xét, thành thật mà nói Becky thừa nhận tính cách Nana và bản thân bé có vài điểm tương đồng, vậy mà qua cách nhìn nhận của Freen là "không giống người bình thường" sao?
"Thế trước khi biết mình có tình cảm với em chị cũng nghĩ em không giống người bình thường ư?"
8
"..."
.
.
.
TBC.