Chap 4
Bước ra từ phòng tắm, Freen hướng mắt nhìn lên đồng hồ treo tường trước khi trở về phòng ngủ, đã hơn 12 giờ đêm, vốn tưởng rằng Becky đã chán và về phòng ngủ của cô ấy, Freen không ngờ Becky vẫn còn nằm trên giường của cô và ngủ thiếp đi.
Thở dài vẻ mệt mỏi, Freen đi đến giường lay nhẹ vai gọi Becky dậy nhưng đã hoàn toàn thất bại, bé con ngủ say như chết không hề có chút động tĩnh nào đáp trả.
"Sao có người ngủ say đến vậy được chứ? Em giả vờ có phải không?"
Nghi ngờ Becky giở trò, Freen đưa tay lên véo nhẹ má bé con, kết quả chỉ nhận lại cái chau mày khó chịu, sau đó vẫn say sưa chìm vào giấc ngủ ngon của mình, bấy giờ Freen mới tin tưởng Becky đã ngủ thật.
Đôi mắt không hài lòng dần buông thả sự khó chịu, thay vào đó là ánh nhìn dịu dàng hơn, dáng vẻ khi ngủ của Becky rất đáng yêu, làm cho Freen bất giác bị say đắm không thể dứt ra được. Nhớ lại những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, cô chợt nổi lên tính trẻ con muốn véo lên bên má phúng phính của bé con lần nữa vì suốt buổi Becky cứ trêu chọc mình.
2
"Này thì dám chọc tôi!"
Khẽ cười vì biểu cảm dễ thương trên khuôn mặt bị cô véo của người nằm bên dưới, Freen không nhận ra bản thân đang mỉm cười rất thoải mái, việc mà rất lâu rồi cô không trải qua.
Đến khi ánh mắt dời thấp xuống hơn chạm vào khe rãnh cám dỗ ẩn sau lớp váy ngủ màu đỏ quyến rũ, nụ cười trên môi Freen chợt tắt ngấm đi vội rời sự chú ý ra hướng cửa sổ, má cô lại bắt đầu đỏ ửng lên vì ngượng.
"Thật là!"
Phía bên dưới, Becky rúc sâu hơn vào gối nằm thì thầm: "Lạnh..."
Freen chắt lưỡi cảm thán, song cô vẫn nhìn xung quanh phòng tìm kiếm điều khiển chỉnh nhiệt độ phòng ấm lên.
"Ơ..." - Freen bất ngờ bị lực kéo xuống giường, còn chưa kịp phản ứng, bên cạnh Becky đã ôm chặt cánh tay cô rúc sát vào người Freen tìm kiếm hơi ấm.
Nuốt nhẹ nước bọt không dám nhúc nhích, Freen ngay cả thở mạnh cũng không dám nằm im lìm trên giường, nếu không cảm nhận được hơi thở đều đặn của người đang ôm mình, Freen vẫn còn nghi ngờ Becky đang muốn trêu chọc cô nữa.
Giống như chú mèo con tìm kiếm hơi ấm từ chủ nhân, Becky cọ cọ má lên ngực Freen để có tư thế thoải mái hơn, vòng tay ôm lấy eo người bên cạnh tiếp tục giấc ngủ yên bình và ấm áp.
Trong khi Becky ngủ ngon bao nhiêu thì Freen hoàn toàn bị mất ngủ, cơ thể dù vừa mệt vừa mỏi nhưng không thể nào thiếp đi được khi tiếp xúc thân mật với người khác như thế này.
Đôi mắt ráo hoảnh nhìn lên trần nhà trắng tinh, Freen vô vọng thốt: "Một con cừu, hai con cừu, ba con cừu..."
"Tại sao em không ngủ trong phòng của mình vậy hả?" - Freen thở dài nhìn xuống mái đầu nâu vàng của bé con, cứ mỗi lần cô lim dim sắp ngủ được, Becky lại trở mình cọ cọ vào ngực khiến cô tỉnh dậy, thứ duy nhất không hề thay đổi chính là vòng tay vẫn ôm chặt cô cứng ngắc không buông.
Bé con thản nhiên nói mở trong giấc ngủ: "Sam, chúng ta chụp thêm một tấm nữa nha chị..."
2
Đêm vẫn còn dài...
.
.
.
Sáng
Những tia nắng ban mai đầu ngày xuyên qua ô cửa sổ chiếu xuống chiếc giường bên trong phòng, Becky chớp nhẹ mắt tỉnh giấc, cô vẫn còn lười biếng chưa muốn dậy, hơi ấm dễ chịu và mềm mại như chất gây nghiện làm cho bé con muốn ngủ nướng thêm chút nữa, có điều...
"Mình đâu có gối ôm đâu..."
Đôi mắt mở to ra khi phát hiện chiếc gối ôm da người đang ôm chính là Freen, Becky tỉnh luôn cả ngủ ngồi bật dậy, cô chợt nhớ ra đêm qua mình đã ngủ luôn trong phòng Freen tới tận sáng.
"Hôm qua mình còn tò mò muốn hỏi mối quan hệ của Freen và Sam như thế nào, không ngờ lại ngủ luôn ở đây."
Một chút thú vị vì cả hai đã ôm nhau cả tối, Becky mỉm cười tưởng tượng ra vẻ mặt khó coi của Freen đêm qua, nụ cười đó vội tắt đi khi chạm phải ánh mắt mệt mỏi vừa hé mở của người nằm bên dưới.
"Chào buổi sáng!"
Freen không thể cười nổi để đáp lại, vẻ mặt có chút bơ phờ vì thiếu ngủ.
"Hôm qua tôi ngủ quên, sao chị không gọi tôi dậy?" - Câu hỏi ngây thơ của Becky nhanh chóng nhận ngay cái lườm của Freen.
"Mà tính ra cũng thú vị thật, chị nói không quen ngủ chung với người khác mà đêm qua chúng ta lại ôm nhau ngủ rất ngon." - Hoàn toàn không bị ánh mắt sắc lạnh đó làm cho run sợ, nụ cười trên môi bé con càng tươi hơn tiếp tục lên tiếng: "Chị cũng rất muốn ngủ cùng tôi phải không? Hay đêm nay chúng ta ngủ cùng nhau nữa nha, ôm chị thích hơn ôm gối."
1
Rất muốn phản bác lại lời nói của Becky nhưng Freen hoàn toàn không có cơ hội khi cô ấy không cho cô khoảng lặng để chen vào, vừa ấm ức vừa tức vì sự hồn nhiên vô số tội của người ngồi trước mặt, Freen đứng dậy kéo tay đẩy Becky ra khỏi phòng: "Từ nay về sau không được sự cho phép của tôi em không được phép vào đây nữa!"
.
.
.
TBC.