Chap 49
Trở về nhà với cơ thể mệt nhoài không còn chút năng lượng nào, Becky đưa mắt dáo dác tìm kiếm khắp phòng bóng dáng thân thuộc của người yêu để được nũng nịu, nạp lại năng lượng, không ngờ chào đón bé là vẻ mặt hầm hầm bực bội của Freen đang nhìn mình.
"Có chuyện gì sao chị?"
Freen không nói lời nào, bước ra ngoài đóng cổng lại, sau đó mới bước đến chỗ Becky vẫn đang đứng nhìn cô, khẽ hỏi: "Em ăn tối chưa?"
Bé gật đầu rồi vội lắc lắc: "Em ăn nhẹ hồi chiều, nhưng giờ đói nữa rồi chị."
"Vậy em đi tắm đi! Chị sẽ nấu mì cho em."
"Dạ! Yêu chị nhất!" - Becky không đi tắm ngay, bé đưa cả thân người vô lực sà vào lồng ngực mềm mại và mùi hương dễ chịu của Freen tận hưởng cảm giác thoải mái này: "Vừa rồi ánh mắt của chị nhìn em là sao vậy?"
"Em về trễ, gần 22 giờ rồi. Sao không gọi chị đón về?"
"Tối rồi em cũng sợ chị sẽ mệt, lần sau em sẽ gọi cho chị." - Becky nở nụ cười tươi vuốt giận chị đẹp đang dỗi, dù vậy Freen vẫn lo cho bé nên mới quan tâm rất nhiều, bé rất thích cảm giác được yêu chiều từ chị.
Freen chau mày: "Không có lần sau nữa đâu. Nếu em còn tan làm trễ nữa chị sẽ đợi em cùng về." - Vẫn cử chỉ quen thuộc, Freen đưa tay lên xoa xoa đầu đứa trẻ nhỏ, yêu thương thốt: "Làm việc hết mình là tốt, nhưng em cũng cần chú ý đến những thứ xung quanh, có những chuyện không thể nóng vội được."
"Em biết mà! Em cũng muốn được mau chóng về nhà sớm với chị. Becky nhớ chị lắm!"
"Ừm! May thật!" - Cô thì thầm rất nhỏ, nhưng cũng đủ để bé nghe được ngẩng đầu lên nhìn.
"May gì thế chị?"
"May là em không có chán chị."
Becky mỉm cười lần nữa chu chu môi ra: "Em không chán, em còn muốn hôn chị nữa cơ..."
2
Freen hôn nhanh lên trán Becky một cái rồi tách khỏi người bé: "Em mau đi tắm đi! Còn ăn nữa là khuya lắm đó!"
Becky phồng má tiếc nuối hơi ấm của Freen, đi được vài bước đã chạy nhanh về hôn lên môi Freen một cái mới chịu đi tắm.
"Thật là!" - Ai đó dù đang tỏ thái độ nhưng trong lòng cũng rất thích.
.
.
.
Becky vừa bước ra từ phòng tắm cũng là lúc tô mì nghi ngút khói đã được Freen nấu xong dọn lên bàn, bé vui vẻ nhận đũa từ cô: "Cảm ơn chị! Trùng hợp ghê, em vừa tắm xong đã có mì ăn rồi."
Freen kéo ghế ngồi đối diện Becky, tay rót cho bé ly nước lọc để bên cạnh: "Không trùng hợp đâu, chị tính cả rồi. Bình thường em tắm khoảng 10 phút, hôm nào gội đầu em sẽ tắm lâu hơn 15 phút nữa. Hôm nay em về trễ nên sẽ không gội đầu."
Becky trưng đôi mắt tròn xoe ra cảm thán, người yêu bé chu đáo và tỉ mỉ thế này đúng là chọn không nhầm rồi, thật là có phúc.
"Chị không ăn sao ạ?" - Bé vừa định ăn nhìn lại chỉ có một tô mì của mình.
"Chị không ăn khuya!"
"Lâu lâu ăn có một lần, chị ăn cùng em cho vui, một mình em ăn chán lắm." - Becky mè nheo dụ dỗ.
"Không được! Chị dễ lên cân lắm, em ăn đi!"
Becky cảm thấy có gì đó sai sai: "Vậy chị đang vỗ béo em sao? Không giống chị chút nào."
Freen chớp nhẹ mắt chống chế: "Em còn nhỏ, đang tuổi ăn tuổi lớn."
Becky bĩu môi, được dịp lại muốn trêu chọc chị: "Em cao gần bằng chị rồi đó. Có những chuyện em còn làm tốt hơn cả người lớn. Nhất là ở khoản hôn..."
Freen nhướng mày: "Em lúc nào cũng không đàng hoàng, ăn nhanh đi! Chị buồn ngủ rồi."
"Em lại muốn kéo dài khoảnh khắc này ra, cả ngày làm việc mệt mỏi, chỉ có lúc này chị và em mới có thời gian bên cạnh nhau thoải mái."
"..."
Freen im lặng nhìn Becky ăn, đứa trẻ này đúng là kỳ lạ, lúc thì ngây ngô như bé con mới lớn, lúc lại tỏ ra chín chắn hơn cả cô, lúc thì hư hỏng hết phần người khác...
Freen chớp nhẹ mắt, trong đầu chợt vụt lên lời nói của Sam lúc nãy nói với mình, khuôn mặt nhanh chóng nhuộm hồng đỏ ửng, nhưng trong giây phút đó cô cũng đã dập tắt ý nghĩ không nên có xuống.
"Becky!"
"Sao ạ?" - Bé đã ăn gần hết tô mì ngây người nhìn lên chị.
"Nếu không có giao ước của chúng ta về việc em thông qua đánh giá của hội đồng cấp cao, em có nổ lực làm việc như vậy không?"
Becky buông đũa xuống, ngừng lại một chút mới lên tiếng đáp trả: "Trước lúc gặp chị có lẽ là không, vì em chẳng có mục đích gì để phấn đấu. Đến khi gặp được chị, nhìn chị giỏi giang như vậy, em cũng muốn bản thân trở nên tốt hơn để xứng đáng bên cạnh chị, cho dù không có giao ước của chúng ta, em vẫn sẽ nổ lực hết mình."
2
Một Becky sâu sắc và trưởng thành hơn đang ngồi trước mặt Freen nói những lời làm cho cô không khỏi rung động, sau này mọi thứ không biết sẽ ra sao, nhưng ngay tại khoảnh khắc này, Freen biết rằng trái tim cô đã hoàn toàn bị đứa trẻ ấy chinh phục.
.
.
.
TBC.