Chap 61
Sau chuyến đi với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, cặp đôi trẻ đang trên đường trở về nhà, suốt đoạn đường về, Becky vẫn duy trì thái độ giận dỗi không thèm nói chuyện với Freen, mà người yêu của bé cũng chẳng có động thái gì muốn làm lành, thế là bé bơ đẹp ngủ luôn một giấc đến lúc về.
"Tới nhà rồi, dậy đi em!" - Giọng Freen thỏ thẻ gọi khi xe cô đã chạy vào cổng nhà Becky.
Bé dụi dụi mắt tỉnh dậy, theo quán tính đáp: "Dạ!"
Cả hai nhìn nhau trong bối rối, Freen có chút mong đợi bé sẽ tha lỗi cho mình nhưng đáp lại ánh mắt chờ mong của cô, Becky vẫn tiếp tục tỏ rõ quan điểm, dỗi.
Becky mở cửa xe đem hành lý của mình vào trong, Freen thở dài thu hết can đảm, cô đi theo bạn gái vào trong nhà, nãy giờ trên đường về cô đã nghĩ rất nhiều câu để ngỏ lời xin lỗi Becky, thế mà lúc về đến chữ nghĩa đều bay sạch hết không biết nói gì.
"Becky! Chờ đã!" - Freen gọi khi Becky một mạch đi thẳng lên lầu, bé khựng lại nhìn cô chờ đợi.
"Có chuyện gì sao chị?"
"Chị... chị xin lỗi! Chị không hề cố ý làm em giận, cũng không phải lời chị nói đều hoàn toàn đúng tâm tư trong lòng... nhưng cách chị thể hiện tình cảm với em, em có cảm nhận được không?" - Freen e ngại nhìn vào đôi mắt đen to tròn của bé thổ lộ, cô hồi hộp chờ đợi phản ứng của người đối diện.
Becky nhìn lên vẻ mặt tội nghiệp của Freen khẽ cười, bé cũng không muốn dỗi Freen quá lâu, vốn đã định làm lành từ trước lúc họ chuẩn bị về, nhưng đọc xong dòng tin nhắn từ nhóm chat của hai chị gái bảo rằng bé cứ tiếp tục giận Freen, Freen đang nghĩ cách xuống nước để dỗ mình, thế là bé nghe theo dỗi tiếp.
"Em cảm nhận được, nhưng không phải lúc nào cũng có thể hiểu được lời chị nói. Em luôn sống thật với cảm xúc của mình, và em mong chị cũng thật lòng với em. Hôm nay em rất buồn và thất vọng với lời nói của chị." - Trưng vẻ mặt ủy khuất lên, Becky rơm rớm nước mắt đáp.
Nhìn thấy Becky như vậy, Freen xót xa hít một hơi sâu nắm lấy tay bé thốt: "Chị thật lòng xin lỗi! Em nói đi! Chị phải làm sao em mới hết giận chị đây?"
Becky nheo mắt thăm dò, mấy chị nói đúng lắm, Freen đang xuống nước để dỗ bé này, cơ hội lần này cực tốt để bé nắm ưu thế chủ động, bé sẽ không phụ lòng tốt của mấy chị gái đã giúp đỡ nhiệt tình: "Thật không? Chị sẽ làm theo yêu cầu của em hết chứ?"
7
Freen mím môi: "Nhưng em không được yêu cầu những chuyện quá đáng với chị đâu đấy."
Becky bước tới gần hơn, đôi mắt đỏ hoe ươn ướt chớp một cái đã hoàn toàn thay đổi, ánh lên tia nguy hiểm lướt một lượt cơ thể Freen mới lên tiếng tiếp tục: "Không quá đáng đâu, toàn những chuyện trong khả năng của chị thôi."
Mỉm cười nhìn vẻ mặt hoang mang của Freen, Becky vòng tay ôm cô, tựa cằm lên vai cô thì thầm: "Đừng lo! Chị chỉ cần nghe theo sự dẫn dắt của em thôi, còn lại em sẽ lo hết."
"Mà em định làm gì thế?" - Freen nuốt khan, cô dự cảm chuyện này chẳng tốt lành gì mấy, nhưng lời đã nói ra cô không thể nuốt vào được, bản thân cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho kết quả sẽ xảy đến.
Tách khỏi cái ôm, Becky đưa tay vuốt ve da mặt mịn màng của chị, bé nở nụ cười tà mị cất tiếng ra lệnh: "Đầu tiên chúng ta sẽ tắm cùng nhau, và lần này em sẽ tắm cho chị."
Hai mắt Freen hơi mở to lên ngỡ ngàng, tay chân đều mềm nhũn ra không còn sức lực trụ vững, đứa trẻ này nhất định sẽ không bỏ qua cho cô, đêm nay cô lành ít dữ nhiều đây.
6
"Da mặt chị mỏng thật, lại đỏ lên nữa rồi."
.
.
.
TBC.
Chap sau quỷ lại ghé thăm nhà chúng ta nữa rồi.
4