Chap 8
Freen hơi bất ngờ khi thấy Sam chạy vào trong bếp với mình, cô tò mò hỏi: "Sao cậu không trò chuyện với Becky đi! Vào đây làm gì?"
"Tớ... muốn giúp cậu." - Sam bịa đại một lý do cho qua chuyện, nhưng cô biết chắc Freen sẽ không tin.
"Cậu sẽ không phá hỏng bữa ăn này đấy chứ?" - Freen giật lấy con dao trên tay bạn mình khi cô ấy gần như cắt nát số rau trên thớt: "Becky làm gì cậu sao?"
Sam nuốt khan, cô vẫn chưa hiểu được tình hình hiện tại của Becky lắm. Vốn dĩ mục đích ban đầu đến đây là để thăm dò thực hư chuyện Becky có thật sự mất trí nhớ hay không? Không ngờ được bị cô gái này lấn át chơi phủ đầu, nhất thời làm tâm Sam bấn loạn, dù thật hay giả đi nữa thì chuyện Becky nói thích mình tốt nhất Sam không thể nói ra trước mặt Freen, cô vẫn còn muốn sống yên ổn.
"Cũng không có gì, chỉ là tớ không thích ở riêng một chỗ với cô ta thôi. Ăn xong tớ còn lịch trình phải tranh thủ về sớm."
Dù biết bạn thân đang nói dối nhưng Freen cũng không tiện vạch trần, tập trung vào việc nấu ăn nhanh chóng.
Nhìn bàn thức ăn đầy ắp trông thật bắt mắt và ngon miệng, Becky vui vẻ đi đến kéo ghế cho Sam ngồi xuống, bản thân ngồi ngay bên cạnh với Freen đang ngồi đối diện họ.
Sam cười sượng định đổi chỗ nhưng Becky đã nắm tay muốn giữ lại, Freen nhìn thấy cũng chỉ mỉm cười bảo không sao, gắp đũa thịt cho vào chén bạn gái.
"Em ăn đi!"
Becky vô tư gắp một đũa thịt khác cho vào chén Sam, hào hứng nói: "Chị Sam cũng ăn đi! Chị Freen nấu ăn rất ngon."
Sam nhanh chóng nhìn lên phản ứng của Freen, rất nhanh mi mắt vội cụp xuống lảng đi khi chạm trúng ánh nhìn sắc bén đối diện, sớm biết như thế cô đã không đến đây làm gì rồi. Chuyện của bọn họ cô không muốn dính dáng tới một chút nào, thật rối rắm mà.
Trong suốt buổi ăn, Becky tỏ ra vô cùng nhiệt tình với Sam, Freen cũng rất kiên nhẫn nhịn xuống không tỏ thái độ nào dù lòng cực kỳ bức bối.
Ra đây là cách em muốn giày vò tôi sao Becky?
Sau buổi ăn vô vị, Sam lấy cớ có lịch trình làm việc rút về trước, còn ở đây sớm muộn gì cô cũng sẽ chết vì ánh mắt phóng băng của Freen dành cho mình thôi.
Becky vẫn rất vui vẻ ngân nga lời bài hát của Sam nằm trên ghế sô pha xem lại mấy tấm hình được cô ấy ký tặng, bỏ qua việc Freen đang thu dọn đóng chén bát trên bàn.
"Freen, em cũng đã hồi phục được nhiều rồi, chị cũng nên trở về làm việc bình thường đi. Em không muốn làm gánh nặng cho chị nữa."
Động tác rửa chén của Freen chợt khựng lại vì lời nói của Becky, cô khẽ cười quay lại nhìn bạn gái vẫn đang dán mắt vào mấy tấm hình trên tay: "Được. Vậy chị cũng sẽ đưa em đến công ty để làm quen dần với công việc."
"Em không muốn làm việc ở công ty đâu. Các con số khiến em cảm thấy rất đau đầu."
Freen đã rửa xong cái chén cuối cùng úp lên kệ, cô chậm rãi đi đến phòng khách ngồi cạnh Becky, ánh mắt ôn nhu mỗi khi nhìn bạn gái: "Thế em muốn làm gì thời gian không có chị bên cạnh?"
Becky nắm lấy cánh tay Freen ngồi dậy nghiêm túc đáp: "Em muốn làm diễn viên giống chị Sam."
Hàng chân mày khẽ chau lại, Freen không vội phản đối, thay vào đó cô vẫn từ tốn lên tiếng: "Tập đoàn này là tâm huyết của ba em, chị chỉ tạm thời thay em tiếp quản, đợi đến khi em hoàn toàn có thể quản lý tốt tập đoàn chị sẽ trao trả lại cho em."
Becky nhanh chóng lắc đầu: "Không phải chị đang làm rất tốt sao? Tập đoàn giao cho chị tiếp quản sẽ tốt hơn em nhiều. Với lại em chỉ muốn làm diễn viên thôi, chị có thể dùng sức mạnh của mình để giúp em không?"
"Becky! Em thật sự thích làm diễn viên hay còn lý do nào khác?" - Freen miết lấy bàn tay Becky dò xét.
Mím môi do dự, cuối cùng Becky cũng thành thật thừa nhận tâm tư của mình: "Freen, em biết chị rất tốt với em... có điều em đối với chị cảm giác không còn giống người yêu chút nào."
"Em thích Sam sao?" - Giọng Freen lãnh đạm hỏi tiếp, dù cô biết mục đích của Becky là gì nhưng được nghe từ chính miệng cô ấy thừa nhận, tim Freen vẫn không khỏi đau nhói.
"Phải! Em xin lỗi chị... tập đoàn này em có thể cho chị toàn quyền tiếp quản, nếu tai nạn lần đó chị không tận tình cứu chữa có lẽ hiện giờ em cũng đã chết rồi, nhưng hiện giờ em không còn tình cảm với chị nữa...em chỉ xem chị giống như người chị thân thiết của mình..."
Bàn tay nắm lấy tay Becky chợt siết chặt lại, Freen nhìn thẳng vào khuôn mặt áy náy đối diện, rõ ràng người con gái này đang cố tình đùa giỡn cảm xúc với mình, Becky muốn khiến cô đau khổ và tức giận nên mới muốn làm trái với mong muốn của cô.
Được, vậy cô sẽ đáp ứng yêu cầu của Becky, làm theo mọi điều cô ấy muốn, chỉ cần cô ấy đừng rời khỏi tầm mắt của mình là được. Lựa chọn này chính do cô tự nguyện, cho nên kết quả như thế nào cô cũng sẽ chấp nhận.
"Không sao! Em bình an và vui vẻ là được. Nếu em muốn làm diễn viên chị sẽ giúp em. Chuyện chị yêu em là vấn đề của chị, nếu em không thể yêu lại chị như trước cũng không sao hết. Em đừng cảm thấy khó xử."
"Thật sao? Chị Freen tốt với em quá! Em cảm ơn chị nhiều lắm!"
Becky thầm chán ghét bộ mặt giả tạo của Freen, cô của hiện tại không còn bất kỳ lòng tin nào vào lời nói đường mật từ con người dã tâm này. Tập đoàn WS tạm thời cô vẫn sẽ để Freen tiếp quản, mục tiêu của cô cuối cùng chính là hủy hoại cuộc đời Freen, khiến cô ấy đau khổ và khốn đốn suốt phần đời còn lại.
.
.
.
TBC.