Trần Nhị lúc này mới giải thích: "Đây có lẽ là búp bê của một trong ba học cô bé đã chết!"Người đàn ông nheo mắt, dường như không hiểu, chẳng phải chỉ là một con búp bê thôi sao? Có liên quan gì đến con gái ông ta ?0Giây tiếp theo, Trần Nhị xé con búp bê, bên trong rơi ra một tờ giấy.Những gì được viết trên mảnh giấy là bát tự của cô bé, bây giờ Trần Nhị có thể khẳng định."Con gái ông bị một con tiểu quỷ nhập vào, nó muốn chiếm lấy thân xác của cô bé để hoàn dương, nếu không đuổi nó ra khỏi cơ thể của cô bé, con gái ông sẽ biến thành một người khác!”Tôi thắc mắc hỏi: “Tại sao nó không chọn người khác mà lại chọn cô bé này?”Trần Nhị trả lời: “Bởi vì bát tự của cả hai trùng nhau nên nó có thể thông qua đó mà hoàn dương.”Nghe vậy, người đàn ông lại trở nên kích động: "Sư phụ Trần Nhị, ông phải cứu con gái của tôi, tôi chỉ có một đứa con này thôi!”Lúc này Trần Nhị nói với tôi: "Để Bội Bội quay trở về đi, tôi sợ chút nữa có thể sẽ làm tổn thương cô ấy.”Lý Bội Bội quay lại chiếc khuyên tai, sau đó Trần Nhị đưa cho người đàn ông một túi bột và yêu cầu ông ta ra ngoài rắc xung quanh căn nhà."Đây là gì?""Bột nếp, dùng để ngăn cản tiểu quỷ chạy trốn."Người đàn ông lấy bột nếp đi ra ngoài và rắc xung quanh.Lúc này tôi và Trần Nhị cùng ngồi đợi trong phòng, có chút buồn chán, ông ấy nói: “Tiểu quỷ này là một trong ba đứa trẻ đã chết, nhất định có vấn đề gì đó với mộ phần tổ tiên, cho nên nó không thể quay về mộ tổ tiên được, trở thành hồn ma không họ không tên.”"Vừa vặn có một bạn học khác cùng bát tự, vì vậy nó đã sử dụng thuật chuyển kiếp độc ác này để chiếm lấy cơ thể của con bé.”"Loại tà thuật âm độc như vậy, một đứa trẻ sao có thể biết được?”Sau khi Trần Nhị nghe câu hỏi của tôi, ông ấy biết tôi cũng đã được học qua Đạo pháp."Dĩ nhiên, những tiểu quỷ bình thường không thể biết được, nhưng tin tức ở địa phủ thì thiên biến vạn hóa.
Hồn ma của chúng lang thang khắp hai giới, tự nhiên sẽ bị những linh hồn xấu xa khác chỉ dẫn.
Hơn nữa, bát tự phù hợp, linh hồn và thể xác sẽ tự thu hút lẫn nhau.”"Vậy nếu bát tự không hợp, tức là bài xích lẫn nhau?""Không chỉ bài xích, thậm chí là sụp đổ.
Trong y học gọi đó là bệnh điên!”Trong khi chúng tôi đang nói chuyện, cô gái nhỏ trên giường đột nhiên tỉnh dậy."Các người là ai? Tại sao lại ở trong phòng của tôi?"Cả Trần Nhị và tôi đều nhìn thấy đôi mắt của cô bé đang phát ra ánh sáng màu xanh mờ nhạt, đây không phải là cơ thể thật của cô bé, mà là đang bị tiểu quỷ thao túng.Cô bé thực sự vẫn còn đang ngủ."Được rồi, tiểu quỷ, đừng giả bộ nữa, mau cút ra khỏi thân thể cô bé này, nếu không đừng trách ta độc ác!"Lúc này, đột nhiên cô bé phát ra một tiếng cười dữ tợn, thanh âm rất chói tai, xung quanh âm khí cũng không ngừng tăng lên.Trần Nhị không nói gì, ông ta rút lá bùa ra và ném về phía tiểu quỷ như một chiếc phi tiêu!Bởi vì tiểu quỷ còn chưa hoàn toàn dung hợp với thân thể của cô bé đó, động tác vô cùng lúng túng, phù chú lướt qua cánh tay của cô bé, trong nháy mắt từ cánh tay bốc lên khói trắng, hiển nhiên là có tác dụng.Thấy cánh tay của mình có khói trắng bay ra, tiểu quỷ nổi giận, "Đám đạo sĩ các ngươi chỉ thích xen vào việc của người khác, âm dương đều có quy tắc, sao lại nhúng tay vào việc của ta?”"Ha ha, ngươi đã nói âm dương có quy tắc, sao ngươi lại can thiệp vào cơ thể người dương? Thậm chí còn muốn hại người khác, tội không thể tha!”Tiểu quỷ đột nhiên bắn ra một mũi tên, tôi nhìn thấy lập tức phản ứng lại, hai tay bắt quyết."Phong Hỏa Lôi, Quyết, cấp cấp như luật lệnh!"Động!"Tôi chuyển một cốc nước trên bàn đến trước mặt Trần Nhị, mũi tên va chạm với cốc nước, cả hai đều rơi xuống đất."Tiểu tử, kiến thức cơ bản của cậu không tệ, nếu từ nhỏ đã có nền tảng như vây, tương lai nhất định sẽ trở thành cao thủ!”Sau khi Trần Nhị khen ngợi tôi, ông ấy lập tức lấy ra một thanh đào mộc kiếm từ trong tay áo.Tuy nhiên, tiểu quỷ dường như đã luyện thành thói quen, nó lập tức chạy đi, vừa định cười nhạo Trần Nhị, lại phát hiện ra Trần Nhị đã đến trước mặt nó rồi.Trần Nhị cầm lá bùa trong tay tát vào tiểu quỷ."Chát!"Một cái tát này giáng xuống trán cô bé, linh hồn của tiểu quỷ văng ra xa lập tức bỏ chạy!Bây giờ cô bé coi như an toàn, nhưng tiểu quỷ lại tức giận trừng mắt nhìn chúng tôi, nó nói chúng tôi đã phá vỡ kế hoạch hoàn dương của nó, đêm nay tuyệt đối không thể để chúng tôi sống sót!"Hừ, tiểu quỷ này, cũng dám lớn tiếng với Hổ sát của ta?”Đây là lần đầu tiên tôi nghe Trần Nhị nói một cái tên khác!Hổ sát!Khí chất người tay không giết hổ khi đó được gắn với cái tên này làm nổi bật hẳn lên.Chỉ thấy hai tay ông ấy bắt quyết, ba lá bùa nhanh chóng bay lên trời, xoay vòng, tạo thành một trận pháp hình tam giác."Ngươi!"Thấy tình hình không ổn, tiểu quỷ lập tức chui xuống lầu!Chỉ là, tiểu quỷ vừa mới bay ra khỏi nhà, trong nháy mắt liền bị dội ngược trở về.Xem ra để người đàn ông kia rắc bột nếp quanh cầu thang đã phát huy tác dụng, hiện tại tiểu quỷ này chạy không thoát!Trận pháp tam giác trực tiếp cố định trên người tiểu quỷ, trong lúc đó Trần Nhị nhắm mắt lại và lẩm bẩm trong miệng: :"Thiên cẩu thực nhật, vô biên chi ám, âm dương Thiên cực, trừ ma diệt sát!” (Nghĩa: Khuyển thần ăn mặt trời, bóng tối vô biên, âm dương Thiên cực, trừ ma diệt yêu.)"Phá!"Khi lời của ông ấy cất lên, một luồng khí mạnh mẽ bùng phát từ những lá bùa hình tam giác.Theo linh khí nổ tung, tiểu quỷ này cũng hóa thành một làn khói đen chui vào lòng đất.Lúc này nhiệt độ trong phòng đã khôi phục trở lại, cô bé cũng yếu ớt ngã xuống giường."Trần Nhị gia gia, tình huống bây giờ như thế nào?"Người đàn ông nghe thấy tiếng động vội chạy đến."Tiểu quỷ đã bị giải trừ, con gái của ông hiện tại không có vấn đề gì, nhưng vì bị quỷ nhập, nên về sau thân thể sẽ có biến hóa lớn, trong hai ngày này con gái của ông có thể phát sốt, nhớ kỹ đừng đưa đi bệnh viện.
Con bé sẽ tự phục hồi!”"Vậy...!làm sao bây giờ? Không đi bệnh viện, nếu sốt kéo dài thì làm sao?"Trần Nhị thở ra một hơi, bất lực lắc đầu: "Vậy có nghĩa là mệnh của con bé không tốt, không thể vượt qua được kiếp nạn này!”Chuyện này Trần Nhị không thể thay đổi được, nhất định phải dựa vào chính mình để vượt qua kiếp nạn, nếu có người can thiệp giúp đỡ, chẳng khác nào chống lại ý trời, tuổi thọ sẽ bị rút ngắn."Vậy...!vậy dù sao cũng cám ơn sư phụ, đây là chút tâm ý của tôi!"Sau đó, người đàn ông lấy vài tờ một trăm tệ nhàu nát và đưa cho Trần Nhị."Cầm tiền này mua thuốc cho con gái của ông đi, bồi bổ một chút!”Trần Nhị không lấy tiền, nói thầm: "Cuộc sống của cha con ông cũng không dễ dàng gì, khi khỏi bệnh hãy sống thật tốt, nhớ đừng đưa con bé đến những nơi có âm khí nặng!”"Là...""Trong vòng hai năm không thể được!""Được rồi, tôi hiểu rồi, cảm ơn Sư phụ Trần Nhị."Sau khi tôi cùng Trần Nhị rời khỏi nhà người đàn ông đó, trên đường đi tôi tò mò hỏi: “Trần Nhị gia gia, mấy năm nay không phải ông giúp người xem bói trừ tà sao? Tôi thấy nhận số tiền đó cũng bình thường mà?""Ha ha, Cái này phải xem là ai? Nghèo giúp nghèo, tôi cũng không phải loại tham tiền.".