Tẩm cung hoàng đế.
Lúc này giăng đèn kết hoa, không khí vui mừng!
Ngày hôm nay là ngày cưới của hoàng đế và hoàng hậu!
Trong tẩm cung, hoàng hậu mặc hỷ bào, mũ phượng khăn quàng vai, an tĩnh ngồi ở trên long sàng, chờ đợi hoàng đế đến.
Bất quá lúc này, trong lòng nàng cũng rất khẩn trương.
Dù sao gả cho hoàng đế, cũng không phải ý nguyện trong lòng nàng, chỉ là sợ hoàng quyền, bất đắc dĩ.
Ngoại trừ hoàng hậu, trong tẩm cung còn có mười mấy cung nữ hầu hạ.
Đồng dạng đều là chờ hoàng đế đến, phục vụ hoàng đế động phòng với hoàng hậu.
Hoàng đế tắm xong rốt cuộc xuất hiện ở bên ngoài tẩm cung.
Lúc này hoàng đế đã đổi thành nam trang, sau lưng nàng là cô gái áo lam vừa rồi, trừ cái đó ra, còn có mấy tiểu thái giám.
Trong đó có Tô Ngự!
- Bệ hạ!
Cung nữ nhìn thấy hoàng đế đến, vội vàng hành lễ.
Đối với cái này, hoàng đế chỉ nhàn nhạt gật đầu, sau đó đi vào tẩm cung.
Tẩm cung rất lớn, chia làm gian ngoài và gian trong.
Hoàng đế mang theo cô gái áo lam và đám người Tô Ngự trực tiếp đi vào gian trong, sau đó cô gái áo lam liền phân phó:
- Các ngươi đều ra gian ngoài!
- Vâng!
Đám người không dám nhiều lời, dồn dập lui đến gian ngoài.
Thời điểm Tô Ngự làm bộ muốn đi theo ra, cô gái áo lam gọi hắn lại:
- Ngươi lưu lại, hầu hạ hoàng thượng thay y phục!
- Vâng.
Tô Ngự đáp ứng.
Nhìn thấy hoàng đế lưu lại một thái giám thay y phục, đám người hơi nghi hoặc, bất quá không dám nhiều lời.
- Bệ hạ, ngài đã tới.
Lúc này, thanh âm ôn nhuận như ngọc của hoàng hậu vang lên.
Nghe được thanh âm này, Tô Ngự không khỏi nhìn về phía hoàng hậu đang đội khăn cô dâu!
Thanh âm cũng quá dễ nghe rồi!
Đồng thời còn không phải loại giả vờ, mà trời sinh như vậy!
Nghe được thanh âm này, liền biết tuyệt đối là đại mỹ nhân!
Mà mỹ nhân như vậy, lát nữa sẽ tiện nghi hắn!
Suy nghĩ một chút, Tô Ngự đã cảm thấy kích động!
- Hừ!
Thấy ánh mắt của Tô Ngự, hoàng đế lạnh lùng liếc hắn, nhưng không nói gì, mà nhìn hoàng hậu gật đầu:
- Ừm, là trẫm.
Sau đó thổi tắt đèn trong phòng.
Trong nháy mắt, cả phòng đen nhánh, chỉ có thể mơ hồ chứng kiến bóng người.
Nghe hoàng đế nói, hoàng hậu nhéo nhéo góc áo.
Nàng tự nhiên biết chờ lát nữa nàng và hoàng đế sẽ phát sinh cái gì.
Tuy trong lòng không nguyện, nhưng hoàng quyền ở trên, không dung nàng chống cự, hai mắt chỉ hơi nhắm nghiền, chờ đợi hoàng đế kéo khăn trùm đầu.
Chỉ là đợi lâu, lại không có chút động tĩnh.
Lúc này.
Tô Ngự đang giúp hoàng đế thay y phục.
Cởi long bào trên người đối phương, sau đó lấy y phục của mình cho đối phương mặc!
Sau một phen thao tác, Tô Ngự đã thành "hoàng đế" đêm nay sẽ động phòng với hoàng hậu.
Mà nữ đế mặc y phục thái giám của hắn, đi theo phía sau cô gái áo lam ra gian ngoài.
Chờ lát nữa chỉ cần Tô Ngự hoàn thành nhiệm vụ, hai người sẽ lại tới đổi thân phận.
Nói cách khác, nữ đế còn phải ở bên ngoài chờ hắn ngủ với hoàng hậu.
Khóe miệng Tô Ngự hiện ra nụ cười xấu xa.
Hoàng đế thay quần áo thái giám lạnh lùng nhìn hắn, ý bảo hắn không nên dây dưa, lát nữa hành động nhanh một chút.
Sau đó giúp Tô Ngự và hoàng hậu đóng cửa lại.
- Hoàng thượng, ngài vẫn còn đó chứ?
Hoàng hậu đợi lâu không thấy động tĩnh, nhéo nhéo góc áo, nhẹ giọng mở miệng.
- Ừm.
Tô Ngự hàm hồ lên tiếng.
Thanh âm của hoàng hậu, nghe mà đầu khớp xương hắn mềm nhũn!
Hắn cũng không dây dưa, trực tiếp đẩy ngã hoàng hậu ở trên long sàng, sau đó nhấc khăn cô dâu, dù sao tối lửa tắt đèn, đối phương cũng thấy không rõ mặt hắn.
Chỉ là đúng lúc này, trời đêm đột nhiên xẹt qua một tia sét!
Lôi quang đúng lúc chiếu đến, xẹt qua khuôn mặt của Tô Ngự và hoàng hậu.
Ở dưới lôi quang chiếu xạ, chỉ nháy mắt, Tô Ngự thấy rõ khuôn mặt của hoàng hậu.
Giống như hắn dự đoán, hoàng hậu xác thực cực kỳ xinh đẹp!
Không giống nữ đế, hoàng hậu đẹp càng thêm thuần túy, là xinh đẹp loại khuynh quốc khuynh thành, rung động lòng người!
Khuôn mặt trứng ngỗng kiều mị không gì sánh được, giữa hai lông mày lại hàm chứa khí chất văn tĩnh.
Môi đỏ ướt át, phong thái ngàn vạn!
Có thể nói, dung mạo của đối phương tuyệt đối xứng với thân phận hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ!
Thời điểm Tô Ngự kinh diễm dung mạo của hoàng hậu, đột nhiên nghĩ đến cái gì.
Hắn có thể thấy mặt đối phương, như vậy vừa rồi, chẳng phải đối phương cũng có thể thấy rõ mặt hắn!