Người Phụ Nữ Nông Thôn Hung Hãn


“Bộ dạng tuấn tú đẹp trai mà chưa lấy vợ, chưa lấy vợ mà đánh chủ ý lên con, không phải là con xem thường bản thân mình, mà người bình thường muốn làm mai sẽ không chú ý tới con, vậy rốt cuộc hắn có tật xấu gì?”.Đường thị nghẹn ngào, qua một lúc sau mới nói: ”Nghe nói tính tình nó cũng tốt, nhưng là trước khi thành gia không quá hiểu chuyện, tính có chút cà lơ phất phơ, nhà người ta cũng không phải là khó làm mai, mà thực ra muốn tìm một người con dâu đảm đang, tháo vát”.“Phí bà tử nói như vậy thật ạ?”Đường thị gật đầu, Hà Kiều Hạnh cười nói: ”Miệng của bà mối toàn là lừa gạt."“Bởi vậy cho nên nương chưa có đồng ý hay từ chối bà ấy, muốn cùng cha con đi qua xem mặt coi sao.

Nương nghĩ tuổi con không còn nhỏ nữa, trong một hai năm nữa phải thành thân, ở nông thôn chúng ta ai cũng đều thành thân sớm, cô nương nhà nào mà để kéo dài qua hai mươi thì rất khó nói, mà tuổi này của con cũng không có nhiều lựa chọn tốt.


Khó có được bà mối tới cửa, nhà họ Trình thì nương biết, cũng là một gia đình con cháu thịnh vượng, nương nghĩ vẫn là đi hỏi thăm, nhìn một chút xem sao, nếu là người tốt, dù có kém cỏi một chút cũng không sao, chỉ cần hắn sẵn sàng sống ổn định lo cho gia đình, như vậy có thể gả đi được, còn con thì nghĩ sao?”Hà Kiều Hạnh suy nghĩ một chút, đáp: ”Bộ dạng nhìn được, không có khuyết điểm gì lớn, nếu chịu sống ổn định thì con sẽ gả cho hắn."Đường thị nhẹ nhàng thở ra một hơi, thầm nghĩ con gái thật quyết đoán, không giống như mấy nha đầu trong thôn, vừa muốn nhà chồng có của cải vững chắc, vừa muốn nam nhân bộ dạng tuấn tú, còn muốn phải biết thương ngươi sâu sắc….Những mặt này cũng tốt, không phải là không có, nhưng dễ gì tới phiên ngươi, nhà người ta điều kiện tốt như vậy hà tất gì mà xả thân ra để giúp đỡ người nghèo.Hai mẹ con nàng nói chuyện, bên này Phí bà tử cũng lên thuyền đánh cá ngồi qua sông, chạy đến nhà Trình gia vào trước buổi trưa, tìm vợ Trình Lai Hỉ là Hoàng thị.Dưới gối Hoàng thị có bốn người con trai, lần lượt được đặt tên là Gia Phú, Gia Quý, Gia Hưng, Gia Vượng.

Hai người đầu tiên đã cưới vợ rồi, đến lượt Trình Gia Hưng thì gặp rắc rối, bộ dạng của hắn rất tốt, người như vậy cũng khó kiếm, hắn ta không cờ bạc, lăng nhăng, nhưng lại là một tên lưu manh chuyên quậy phá trong thôn, làm việc qua loa, chuyên tránh nặng tìm nhẹ.Bề ngoài của hắn rất đẹp, cho nên không tránh khỏi có nhiều cô nương thích hắn, nhưng các cô nương thích hắn cũng đều vô dụng, hôn nhân đại sự là do cha nương làm chủ, chứ không phải là họ có thể tự mình quyết định.Nhà người ta nuôi dưỡng con gái cũng không dễ dàng gì, nào chịu đưa người để cho hắn phá hư.

Bọn họ còn nói gả cho hắn còn không bằng gả cho người có của cải ít một chút, nhưng thành thành thật thật chịu khó làm việc, gả cho những người này cuộc sống còn có thể xoay xở tiến lên, chứ gả cho hắn thì được cái gì để mà trông cậy vào đây?Hiện tại Trình gia cũng khấm khá, ăn uống dựa vào cha nương.Nhưng về sau thì sao? Số tuổi của hai người họ ngày một lớn hơn, chẳng lẽ trông cậy vào huynh đệ nuôi nấng hắn sao?Về cơ bản, Hoàng thị cảm thấy không sao, cũng không quá để ý đến suy nghĩ của Trình Gia Hưng, những người chịu gả tới thì bà lại không mấy thích ý.


Mắt thấy con trai đã mười chín tuổi mà không thấy vợ đâu, Hoàng thị mới sốt ruột lo lắng, bèn cầm trứng gà đến gặp bà mối Phí.Sau khi cầm số trứng gà trên được hai ngày, Phí bà tử thầm nghĩ thanh danh của Trình Gia Hưng ở bên sông này quá vang dội, không bằng đi sang đối diện thử vận may coi sao, bà suy nghĩ một vòng nhớ tới Hà Kiều Hạnh, vì thế ngày hôm sau liền qua sông, một đường thuận lợi không gặp trở ngại nào.Hôm nay bà đi đến nhị phòng Hà gia nói chuyện thăm dò, thấy Đường thị có chút động lòng, nên vội chạy nhanh trở về tìm Hoàng thị, chuẩn bị giúp Hà Kiều Hạnh thổi phồng nói khéo một phen.Hoàng thị nghĩ rằng phải mất mấy ngày mới có tin tức, nhưng không nghĩ tới mới chỉ có hai ngày mà Phí bà tử đã đến cửa.

Bà đang còn muốn pha một ly trà cho người ta uống thì bị ngăn cản lại: “Ngươi đừng khách sáo, không phải làm đâu, ta tới nhà ngươi không phải để xin chén trà, mà muốn nói với ngươi một chút, về chuyện lần trước ngươi lôi kéo nói với ta, lần này có đầu mối rồi."“Ta suy nghĩ một vòng cũng không tìm ra được vợ cho lão tam, vẫn là Phí tẩu tử có bản lĩnh nha."“Ta đã hứa với ngươi rồi, sao có thể không dốc sức cho được."Hoàng thị thuận tay cầm một chiếc ghế dài, lôi kéo người ngồi xuống dưới mái hiên, chờ bà mối nói rõ.


Mắt thấy sắp tới giờ ăn trưa mà Phí bà tử chưa nói rõ với bà, chỉ nói là hôm qua đã suy nghĩ cả ngày, liền nghĩ đến bên thôn Ngư Tuyền ở bên kia sông có một cô nương tốt.“Thôn Ngư Tuyền…..Là Hà gia hay Triệu gia?”“Hà gia, cháu gái Hà tam thái, kêu là Kiều Hạnh."Hà Kiều Hạnh????.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận