"Sadi ka cục xíu mại!" Cố Diệp dở khóc dở cười chụp lá bùa chào hỏi kia lên cái bụng tròn ủm của tiểu quỷ, "Bé không biết viết chữ Hoa Hạ à, nghe hiểu anh nói gì không?"
Nhóc mập gật đầu, tỏ vẻ mình nghe hiểu.
"Đúng vậy ha, không hiểu sao làm theo chỉ thị của Đường Tĩnh Nghị được." Cố Diệp ngồi xuống, nhìn thẳng vào nhóc mập ở trên bàn, "Bé không đi được, chỉ có thể ở lại Hoa Hạ thôi, bé muốn tìm người có duyên hay muốn đi theo anh?"
Nhóc mập lập tức níu quần áo Cố Diệp, dùng hành động thực tế chứng minh mình đã chọn xong.
Cố Diệp mỉm cười, "Được rồi, chỉ có thể như vậy, bất quá chỗ này của anh có làm thì mới có ăn, bé tự tìm chút việc mình có thể làm đi, nhìn lại xem, bé có thể làm gì đây?"
Nhóc mập nhìn Hồng Đậu đang quét tước vệ sinh rồi nhìn về phía Linh Linh đang giúp Cố Diệp vẽ bùa, nhìn xong thì chui vào thân thể con sư tử, cố gắng cọ sạch tà linh trên sàn nhà, suy nghĩ một hồi, cầm lấy phù chú Linh Linh vẽ, chắp tay lên ngực nâng lên, đưa qua đầu, "Blablablalala..." Cũng không biết nhóc quỷ này niệm cái gì, linh phù không hề có linh khí dần dần được thêm vận khí tốt vào, Cố Diệp kinh ngạc nhướng mày, nhóc mập này được đấy.
Quỷ mạn đồng đưa linh phù cho Cố Diệp xem, chứng minh mình thật sự có thể chiêu tài hưởng phúc phù hộ người khác, có thể mang đến vận may, đáng thương nhìn Cố Diệp, đại khái là muốn hỏi, mình có thể ở lại không?
"Rất tốt!" Cố Diệp vui vẻ hấp thụ một chút quỷ khí ở trên ngón tay, sau đó sờ lên cái đầu to to của nhóc mập, "Kim Tiểu Bàn, sau này bé cầu nguyện mở ra mười cái vận phù, có được không?"
Kim Tiểu Bàn ngoan ngoãn gật đầu, giơ một lá bùa nữa lên, "Blablablabla..."
Cố Diệp chọt Linh Linh, "Con gái, ba giao cho con một nhiệm vụ, dạy cho nó nói chuyện, nó cứ như vậy ba không nghe không hiểu gì hết."
Đường Tĩnh Nghị nuôi Kim Tiểu Bàn cơ bản là không cần hiểu nó biểu đạt cái gì, chỉ cần nó nghe lời là được, Cố Diệp lại không thể nuôi như vậy được, không thể hiểu nhau, quá vô nhân đạo.
Linh Linh phồng má, không tình nguyện đồng ý, Cố Diệp sờ đầu bé, mỉm cười khích lệ một cái, lúc này mới lên mạng, đăng một bài lên Weibo bỏ hoang lâu ngày: Khai Vận Phù 500 tệ/lá, 10 lá/ngày, tiền thu được toàn bộ được quyên cho phúc lợi xã hội, muốn mua thì rạng sáng hằng ngày xếp hàng, chỉ lấy tiền mười người, hôm nay muốn mua có thể để lại bình luận ở đây.
Cư dân mạng đều không biết nói gì: Cố đại sư, cậu nghiêm túc hả?
500 một lá Khai Vận Phù, có thể làm ăn gì được?
Khai Vận Phù? Thứ chiêu tài hưởng phúc ấy hả?
Tôi muốn! Điểm danh!
Đậu xanh! Có người muốn mua thật nè, đốt tiền hả ba?
Người anh em đừng sợ, Cố Diệp đoán mệnh chuẩn đét, chưa thấy phù cậu ấy vẽ, có cái gọi là nghề của ai nấy thông, cậu ta giỏi được tới đâu, bộ cái gì cũng biết hả?
Cố Diệp đăng một sticker bắt chéo chân: Online chờ.jpg
Rất nhiều fans bị sự moe này đánh bại: Được rồi, cậu đẹp, cậu nói đúng là đúng hết á!
Mị muốn nhảy việc, mị muốn mang linh phù này đi phỏng vấn, lỡ đâu có thêm vận may thì sao? Mị mua mị mua!
Tôi cũng muốn mua một lá, xuất phẩm của Cố đại sư, thấy mặt cậu ấy là đủ tin tưởng rồi!
..........!
Mười lá vận phù nhanh chóng được bán đi theo dự định, Cố Diệp lựa chọn mười người để trả lời, tag thành một danh sách, kêu họ chuyển tiền nhắn địa chỉ, sau đó nói với Hồng Đậu tỷ: "Chọn mười Khai Vận Phù bỏ vào túi của em, ngày mai em gửi đi." Nói xong thì đi ngủ.
Sáng hôm sau, trên bàn đặt ở thư phòng đã bày một đống phù chú, nhóc mập đã trở về thân thể kim sắc, Linh Linh cũng nằm trên kệ sách, giữ nguyên tư thế, nhắm hai mắt lại.
Cố Diệp câm nín, "Hai đứa nó cả đêm qua không ngủ à?"
Hồng Đậu nhịn cười, "Tối qua hai đứa không biết so đo cái gì, một đứa vẽ cả đêm, một đứa cầu cả đêm."
Cố Diệp nhìn một bàn bùa, "Phụt" cười thành tiếng, "Có khi ba ngày vẫn chưa tỉnh nổi, quá hao tinh khí, hai đứa nhỏ ngốc này."
Lúc Cố Diệp bán Khai Vận Phù trên mạng, tin này cũng truyền tới trường học, Cố Diệp vừa đến lớn, không ít bạn học vây lấy, "Cố Diệp, cái phù kia là thật hả? Bán cho tôi một lá đi!"
Cố Diệp hơi mỉm cười, "Không bán trong trường, nhiệm vụ của chúng ta là chăm chỉ học tập!"
"Bán ở đâu không phải là bán? Bán cho tôi một lá đi, tôi rút thẻ xu cà na quá rồi*!"
*Chà qua chà lại cho hên: nguyên bản là 'trừu tạp trừu thành phi tù', 'trừu tạp' thì toii tìm được là 'rút thẻ' còn 'phi tù' ngôn ngữ mạng là 'châu Phi, kiểu như xui xẻo -> chém đại.
"Ấy già! Chơi game không quan trọng! Chiều nay tan học tôi có trận bóng rổ, lần này Cố Diệp có đi không?"
Cố Diệp không chút do dự cự tuyệt, "Tôi không đi được."
Triệu Bằng Vũ nhảy vào, kẹp cổ Cố Diệp, "Đi đi đi!"
Cố Diệp ghét bỏ trợn trắng mắt, "Buông cái tay mày ra!"
"Ể? Cái đồ hồ này hình như chung kiểu với cậu tao nè," Lực chú ý của Triệu Bằng Vũ bị đồ trên tay Cố Diệp dẫn đi, "Gỡ xuống tao xem cái!"
Cố Diệp che lại, "Không cho xem!"
"Cho tao xem cái đi!" Hai người vật lộn với nhau thì có bạn học thò qua, cười xấu xa hỏi: "Cố Diệp, ông thấy scandal này chưa? Người này là ông hả?"
Tin tức cậu ta cầm đúng là tin mà Cố phu nhân đã chụp màn hình cho Cố Diệp xem, tuy rằng chỉ chụp sườn mặt của Cố Diệp nhưng có thể nhận ra, đúng là Cố Diệp thật.
Bạn học bên cạnh liền vui vẻ đập bàn, "Ha ha ha ha paparazzi này bị khùng rồi, hai thằng đàn ông sao được?"
Cố Diệp hơi mỉm cười, không tỏ ý kiến.
Một bạn học khác nhìn Cố Diệp, đột nhiên nghiêm túc nói: "Ừ, tuy rằng tôi là đàn ông nhưng tôi cũng muốn cưới ông nữa!"
Cố Diệp còn chưa trả lời, bạn học bên cạnh đã xông vào đánh người, "Ông biến mịa ông đi!"
"Biến đi! Mày sẽ bị cả đám nữ sinh bóp chết đấy!"
Cố Diệp đỡ trán, sao mọi chuyện lại ra thế này?
Triệu Bằng Vũ cũng lắc đầu, "Không thể nào, EQ đó của ổng, rồi cái mặt không biểu tình kia nữa, có khi là ế cả đời.
Bước lùi ngàn bước, ổng thoát FA, ổng tìm đàn ông đi nữa cũng không thể nào tìm người có tính cách giống mày được."
Cố Diệp nhướng mày, "Tại sao?"
Vẻ mặt Triệu Bằng Vũ tự tin, "Lúc ổng không vui nói chuyện hờn dỗi lắm, mày lúc buồn thì ăn nói sốc óc, hai người như nước với lửa, làm bạn bè đã là kỳ tích rồi.
Nói đi, hai người lén lút làm cái gì, còn để người ta chụp lại hả?"
Vẻ mặt Cố Diệp nghiêm túc, "Tao muốn cưới cậu mày về nhà."
Triệu Bằng Vũ ngẩn người, lập tức cười lạnh, "Sao được? Mày nằm mơ hả?"
Hạ Tường thở dài, haiz, thằng bé ngu ngơ ngờ nghệch này!
Sau khi vào học Triệu Bằng Vũ tự nhiên cảm thấy gì đó không đúng, trong lòng có chút bồn chồn, cậu gửi tin nhắn cho Hạ Tường: Đừng nói Cố Diệp để ý cậu tôi thiệt nha, ông cũng biết, dù sao nó cũng là nhan cẩu đó.
Ông nói thử lúc nãy nó nói nghiêm túc hay nói giỡn vậy, có khi nó nói chuyện tôi không biết nó nghĩ gì luôn.
Hạ Tường: Không biết.
Triệu Bằng Vũ gửi tin nhắn cho Úc Trạch: Hôm nay có một đứa con trai, thổ lộ với Cố Diệp trước mặt mọi người, nói muốn cưới Cố Diệp.
Úc Trạch: Ừ.
Nháy mắt, Triệu Bằng Vũ cảm thấy yên tâm rồi, gửi cho Hạ Tường xem: Cậu tôi bình tĩnh ghê, hai người không có chuyện gì, làm tôi sợ muốn chết, tôi tưởng Cố Diệp để ý cậu tôi thật! Nó chắc chắn bị từ chối luôn!
Khóe miệng Hạ Tường nhúc nhích, không biết nói gì, chính cậu ta cũng nói Cố Diệp là nhan cẩu, gương mặt kia của Úc Trạch, ai có thể so được? Úc tổng có tự tin không? Còn nữa, nếu Cố Diệp yêu đơn phương thì làm gì theo đuổi được cậu cậu ta chứ! Thứ không miếng tinh tế nào như Triệu Bằng Vũ, thiệt là bó tay mà.
Bất quá, vài câu đối thoại đơn giản cũng làm bạn học nhận ra, Triệu Bằng Vũ vậy mà là cháu trai của Úc Trạch.
Vốn dĩ tin này đã bị đám bạn học xem thành trò cười, bây giờ cả đám ngắm vào Triệu Bằng Vũ, tan học nhắm vào phía cậu: "Ông là cháu trai Úc Trạch thật hả? Úi trời, hai người hơn nhau có mấy tuổi đâu!"
"Cậu ông lợi hai thiệt đó, người trong ngành này như tụi mình đều xem anh ấy là thần tượng hết, thiên tài kinh doanh, tôi có xin chữ ký không?"
"Tôi xin nữa! Ký lên vở này đi, Tết Nguyên Đán ông phải về nhà phải không? Xin ông mà! Xin đó!"
Vẻ mặt Triệu Bằng Vũ sợ hãi, không dám nhận cái nào, cậu chắc chắn, nếu cậu xin Úc Trạch ký tên sẽ bị ghét bỏ, còn bị dạy dỗ một trận nữa.
Cố Diệp với Hạ Tường không có xí nghĩa khí nào, bỏ cậu một mình đi mất tiêu.
- -------------
Sau khi tan học, Cố Diệp đạp xe về nhà, đầu tiên đi gửi chuyển phát nhanh rồi quyên tiền cho viện phúc lợi, lúc quyên tiền cũng chụp hình đăng lên mạng, Cố Diệp không ăn một đồng nào của họ.
Cư dân mạng đứng ngồi chờ mong: Cứ từ từ chờ kết quả đi!
Bán liên tiếp ba ngày, Cố Diệp không muốn ngủ trễ qua nữa đêm nữa, giao nhiệm vụ cho Linh Linh, "Con gái, còn nhớ ba dạy con dùng máy tính như thế nào không? Mười hai giờ mỗi đêm, con đăng Weibo tuyển người nha."
Linh Linh ngoan ngoãn gật đầu, "Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Cố Diệp bóp mũi nhỏ của bé, túm Kim Tiểu Bàn trên lưng xuống, quay đầu lại dặn dò Hồng Đậu tỷ tỷ, "Chú ý bé chút nha, bé không biết thì tỷ dạy giúp em."
Nửa đêm, Linh Linh dùng ngón tay nho nhỏ chọc từng cái đánh chữ, tuy rằng tốc độ rất chậm nhưng vẫn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, Hồng Đậu vừa để ý động tác của bé vừa chụp ảnh lại, gửi cho Cố Diệp.
Lúc ăn cơm sáng Cố Diệp mới thấy, vừa nhìn vừa cười, "Hồng Đậu tỷ, tỷ lấy di động đâu ra vậy?"
Hồng Đậu tỷ tỷ cười hiền hòa, "Linh Linh làm cho ta, Quỷ giới dùng điện thoại được thì ta cũng dùng được."
Cố Diệp khen: "Con bé này đáo để nha, hôm nào để bé làm cho tỷ một bộ kiệu, làm thêm mấy Quỷ Phó, tỷ buồn buồn cũng có thể ra đường đi dạo."
Hồng Đậu dịu dàng nói: "Được."
Cố Diệp cười xấu xa đăng video này lên mạng: Chúc mừng người đoạt giải! Chạng vạng sẽ gửi cho mọi người nha!
Cư dân mạng: Aaaaaaa! Hù bố mày hết cả hồn! Búp bê nhúc nhích được! Nhúc nhích! Nhúc nhích đó!
Tại sao động đậy được? Chạy bằng điện hả? Nhất định là chạy bằng điện đúng không, không phải thứ đó đó đúng không?
Con búp bê này chính là con búp bê Cố Diệp bỏ mười tám vạn mua lại đó! Mẹ nó! Mua ở cửa hàng búp bê da người!
Tui có ý nghĩ không tốt không biết có nên nói hay không đây.
Tôi lạy thím đừng nói! Aaaaaa tôi vậy mà lại được con búp bê này tag, tối qua tôi còn kích động không ngủ được, cho rằng tôi đang nói chuyện với chồng nữa!
Trên eo nó đeo con búp bê cầu nắng thấy ớn quá, kiểu này là búp bê cầu mưa rồi!
............!
Sáng sớm, Cố Diệp cố ý quăng ra quả bom nổ banh đám fans, không chỉ làm fans nhiệt tình thảo luận cả ngày mà còn kéo thêm một đám fans, đến tối, đề tài mới đảo ngược nguyên do là vì người mua Khai Vận Phù đã thật sự được vận may bám vào!
Một người đi phỏng vấn rất nhiều lần không đậu được nhưng lần này lại đậu!
Còn có người mua vé số, may mắn trúng được hai ngàn đồng!
Một người Âu khí bùng nổ, bao năm xu cà na cuối cùng đã ưỡn ngực ngẩng cao đầu, một ngày rút ra được 6 lá cấp S! Bà chị kích động quỳ dưới Weibo Cố Diệp cầu hôn, hưng phấn không ai đè được.
Ba người này là ba người nhận được bùa sớm nhất, bọn họ vừa nói có hiệu quả, những người khác đều động lòng, trong nhất thời, tin nhắn gửi đến vô số, ai cũng muốn mua.
Buổi tối, Cố Diệp nằm trên sô pha lướt Weibo, nhìn cả đống tin nhắn liền trả lời một câu: Một ngày mười lá, không bán nhiều.
Hôm nay tâm tình tốt, tính quẻ nha~
Vừa nói sẽ xem quẻ, tin nhắn đã nổ inbox, có một người có tên "Không Muốn Làm Loli", ID lấp lánh, Cố Diệp nhìn tên cô ấy có nghĩa gì đó, thuận tay mở.
Cố Diệp: Chào cô, cô muốn tính gì? Tiền đồ hay sao?
Không Muốn Làm Loli: Anh ơi, em muốn tính thử xem em có thể nổi tiếng bao lâu?
Cố Diệp: Chụp một bức ảnh rõ mặt cho tôi.
Rất nhanh, đối phương đã gửi đến một bức ảnh chụp chính diện, nhìn bộ dạng là chụp trong lúc đang livestream.
Cố Diệp nhăn mày: Bức ảnh này cô trang điểm, còn quá đậm, còn dùng filter, có phải đã photoshop luôn đúng không? Cô gửi như vậy tôi nhìn không ra.
Chớp mắt, đối phương gửi lại một bức ảnh chụp chính diện của một bà cô mặt tròn xoe: Anh ơi, em không tính cho mình, anh tính giúp cho dì em nha, dì ấy làm người nổi tiếng trên mạng có thể nổi hay không?
Khóe miệng Cố Diệp giần giật: Ngoại tại quang hoa, nội như giấy trắng*, tuy nổi nhưng bất quá chỉ được một năm.
*Ngoại tại quang hoa, nội như giấy trắng: Bên ngoài xinh đẹp, bên trong như giấy trắng.
Không Muốn Làm Loli: Anh trai, có ý gì?
Cố Diệp vừa thấy hai chữ "anh trai", cả người nổi da gà: Ý là cho dù phát đạt cũng không vượt qua được một năm.
Không Muốn Làm Loli: Dì ấy chỉ kiếm ít tiền, lại không hại người.
Cố Diệp đã nhận ra, bà cô này chính là bản thân Không Muốn Làm Loli, cậu câm nín: Đây là lừa gạt tình cảm của fans, sẽ gặp báo ứng.
Không Muốn Làm Loli không cho là đúng: Người nổi tiếng trên mạng không phải có con trai mặc đồ nữ tên "Tui đẹp như vậy", anh biết không? Cậu ta cũng chưa gặp báo ứng mà.
Cố Diệp đúng là đi search một cái, quay về trả lời Không Muốn Làm Loli: Người ta đẹp đó, mặt mày tinh xảo ghê, anh đẹp trai thế vai không tốt à? Người ta cũng đâu có nói mình là nữ, không gạt người khác.
Không Muốn Làm Loli đại khái bị lời nói này làm tổn thương, rep Cố Diệp một câu: Anh tính sai bét! Sau đó offline cũng không nghe trả liền.
Cố Diệp cạn lời, người này không biết điều gì hết.
Linh Linh nhảy tung tăng đến sô pha, ngồi bên người Cố Diệp, tay bưng một chén nhỏ, một tay cầm tăm xỉa răng, đút cho Cố Diệp một miếng dưa Hami, Cố Diệp vừa ăn vừa dạy con, "Con gái, mua đồ thì phải trả tiền cho người ta, đây là chuyện thiên kinh địa nghĩa, nhờ người ta xem bói không trả tiền, càng không thể làm."
Linh Linh lại đút thêm cho Cố Diệp, nghiêng đầu nghi hoặc hỏi: "Tại sao ạ?"
Cố Diệp cười cười, ý vị thâm trường: "Thiếu gì thì thiếu nhưng không thể thiếu tiền quẻ, biết được thiên cơ lại không trả thù lao tương ứng, ông trời có thể buông tha mình sao? Sắp tèo* rồi, tèo téo teo tèo teo."
*Tèo: có ý nghĩa tương tự với xu cà na, bể, nát bét, banh chành,...ý chung là không được như ý, gặp khó khăn, không suông sẻ.
Quả nhiên không như Cố Diệp sở liệu, ngày thứ ba, bà cô này khóc lóc quay về tìm Cố Diệp: Cố đại sư, cứu em với!
Cố Diệp: ???
Không Muốn Làm Loli: Camera làm đẹp em mua ở trên mạng lúc livestream đột nhiên bị hỏng, dì em hôm ấy livestream giúp em nên bọn họ nghĩ đó là em, fans bỏ đi hết rồi! Em nên làm gì đây? Em muốn mua một trăm Khai Vận Phù, có thể khiến bọn họ quay về không?
Cố Diệp: Dì ơi, không phải đụng gì cũng tính được đâu, tự mà cầu trời đi.
Lúc này tin tức trên mạng đã hot, "Không Muốn Làm Loli" trực tiếp thoát vòng, ai cũng biết người nổi tiếng trên mạng phần lớn là người đẹp pha ke, làm đẹp, filter còn make up như đổi đầu thành người khác có thể tạo ra vô số nam thần, nữ thần.
Chỉ là nếu không bể chuyện, đại đa số mọi người sẽ giả ngu giả ngơ, bây giờ áp lực cuộc sống lớn như vậy, xem livestream như tìm chút niềm vui thôi.
"Không Muốn Làm Loli "hiện chân thân"" hoàn toàn vượt qua sức chịu đựng của đa số người, da thô, mặt đen, béo còn đầy rỗ thì sao? Ít nhất còn là chị gái! Thím bốn năm chục tuổi, thím ngày nào cũng giả loli kêu người ta 'anh ơi', ai chịu nổi?
Fan "Không Muốn Làm Loli" rớt như mưa, lộp độp lộp độp, thím này tìm Cố Diệp rất nhiều lần, Cố Diệp cũng không đáp, "Không Muốn Làm Loli" chỉ có thể chết danh xấu giải nghệ.
Quản lý cấp cao của kênh Livestream Ngôi Sao đều xin lỗi fans, cưỡng chế thu hồi lại tiền donate trả cho fans, thanh danh, tiền tài mất sạch.
Trên mạng náo nhiệt nên học sinh lên lớp đều bàn chuyện này, có học sinh lớp này thuộc dạng gia đình có điều kiện, rất thích "Không Muốn Làm Loli", đã donate cho cô ta, sau khi xảy ra chuyện thì hậm hực nửa ngày, sau đó dũng cảm đứng lên, xóa app livestream Ngôi Sao, nghiên cứu cách kiếm tiền.
Ý của người anh em này chính là tự mình mở một kênh livestream làm sếp, muốn làm thì phải là người đẹp mới ký hợp đồng, thích người nào thì tuyển người đó, vĩnh viễn không sợ bị lừa!
Cố Diệp chỉ có thể nói: Không hổ là thương nhân tương lai mà!
- ----------
Tối 10 giờ,
Úc Trạch: Điểm danh ngày 86.
Cố Diệp: Kéo chăn đắp lại.jpg
Úc Trạch: Nghe nói có lời đồn là anh thích em, anh muốn làm sáng tỏ một chút.
Cố Diệp mệt tim quấn chặt chăn, tới nữa rồi!
Úc Trạch: Đây không phải lời đồn, là sự thật.
Cố Diệp sắp bị chọc khóc, dở khóc dở cười đáp: Được được được rồi mà! Em biết rồi, thiệt đó!
Úc Trạch: Một mao bốn chiều hôm đó, em còn chưa nhận.
Cố Diệp đỡ trán: Xin lỗi mà, ít quá, click mở không đủ phí lưu lượng.
Úc Trạch: Chuyển khoản 1314.
Khóe miệng Cố Diệp giần giật, dứt khoát ngồi dậy: Đêm nay em nhận cái này anh có thể ngừng điểm danh được không?
Úc Trạch: Được.
Cố Diệp sau khi nhận, sụp đổ lắc lục lạc.
Không lâu sau, một quỷ ảnh đen nhánh đứng ngoài cửa sổ, Cố Diệp tuyệt vọng hỏi: "Quỷ tướng đại ca, anh có thể nói cho em anh ấy đọc mấy thứ lung tung bậy bạ đó ở đâu đó phải không?"
Quỷ tướng trầm mặc ngồi trên cửa sổ, không nói.
"Được rồi, thái độ này của anh là em đủ biết rồi, xem ra là đọc chỗ nào đó rồi." Cố Diệp mệt mỏi rep Úc Trạch: Chủ nhật anh đừng đến gặp em, để em sang gặp anh.
Úc Trạch: ?
Cố Diệp: Kiểm tra nhà anh có thứ thần kỳ gì đang tồn tại!
Úc Trạch: Với cương vị điều tra nào?
Cố Diệp tức giọng gửi voice: "Anh muốn là gì cũng được."
Úc Trạch nghiêm túc hỏi: "Muốn điều tra công ty sao, để anh nói trước một tiếng."
"Không cần, anh đừng nói gì hết! Xin anh may miệng lại, cảm ơn!"
Không biết tại sao Cố Diệp lại kích động như vậy, Úc Trạch trầm mặc trong chốc lát, vẫn là vui vẻ đáp: "Được rồi."
Sáng hôm sau, Cố Diệp lại nhận được một cái chuyển khoản.
Úc Trạch: Chuyển khoản 520.
Cố Diệp đỡ trán, không nhịn được vui vẻ trong lòng, thật sự không thể chọc vào kẻ có tiền mà! Tối 1314, sáng dám 520 luôn!
- ----------
Trong căn tin trường.
"Nghe gì không, cái dì nấu ăn rất ngon ấy, phải đi rồi, nghe đâu con dâu sắp sinh, dì ấy phải về chăm ở cử, căn tin số hai phải đổi bếp trưởng."
"Nhất định người thay phải nấu ngon nhen! Dì này dễ thương, nấu thịt ăn siêu ngon, dì ấy đi rồi có khi tụi mình phải ăn cỏ không?"
"Trường học chắc chờ đầu bếp mới đến mới cho dì đi, hy vọng người mới sẽ nấu món mặn được."
"Quý trọng mấy ngày cuối đi! Trưa hôm nay tao phải ăn hai phần sườn kho tàu mới được!"
Triệu Bằng Vũ nghe được bạn bè xung quanh nhiều chuyện, chọc bả vai Cố Diệp, nhỏ giọng hỏi: "Mày tính nhanh đi, sau khi dì này đi rồi, đầu bếp mới tới là dạng nào?"
Cố Diệp: "......Cái này sao tính? Người ta còn chưa tới mà."
Triệu Bằng Vũ rảnh tay tiếp tục chọc, "Cố đại sư, vận dụng siêu năng lực của mày tính đi."
Cố Diệp trợn trắng mắt, "Mày muốn ăn đòn à."
Dì ú trong miệng các bạn học kia, mặt mày vui vẻ, tính tình dễ thương, nhìn Cố Diệp thì tâm tình rất vui, cho cậu thêm vài cục sườn, "Tiểu Trạng Nguyên gầy như vậy, ăn nhiều một chút, nhiêu đây có đủ không?"
Cố Diệp cười nói: "Đủ rồi, cảm ơn dì, chúc mừng dì, sắp có thiên kim bảo bối."
Dì vui vẻ lại cho Cố Diệp thêm hai cục, "Hahaha, tiểu Trạng Nguyên nói đúng ý ghê, dì cũng trông có cháu gái ngoan."
Triệu Bằng Vũ đứng cạnh Cố Diệp, cười ha hả nói: "Dì, nó nói chuẩn lắm, nó biết tính đó, nổi tiếng trên mạng, một quẻ ít nhất một ngàn, minh tinh ai cũng xin nó xem hết."
"Thật hả? Ây da! Cảm ơn lời hay ý đẹp của con nhen!" Dì lại vui vẻ múc thêm cho Cố Diệp một muỗng sườn, còn nhiều hơn so với quy định, Cố Diệp ngượng ngùng nói: "Đủ rồi dì ơi, đủ thật rồi mà, con ăn không hết."
Triệu Bằng Vũ hưng phấn, "Để con ăn, con ăn!"
Dì rộng rãi cho thêm Triệu Bằng Vũ vài cục, "Cũng cho con thêm một muỗng!"
Triệu Bằng Vũ vui vẻ đi sau Cố Diệp, mặt hí hửng.
Cố Diệp câm nín, người ta cháu trai giống cậu, Triệu Bằng Vũ không giống Úc Trạch xíu nào, chẳng lẽ là cháu trai khác mới giống cậu? Cố Diệp suy nghĩ một chút thì lắc đầu, Úc Trạch có mấy đứa cháu trai, nếu giống anh ấy hết, lúc Úc gia ăn tết chắc chắn là một lần tai nạn!
"Chủ nhật tụi mình tổ chức thi đấu kéo co, mày đi luôn đi." Lúc ăn cơm Triệu Bằng Vũ lại bắt đầu lừa Cố Diệp.
Cố Diệp ung dung thong thả nói: "Đi làm gì?"
"Cổ vũ."
"Tao có đi hay không thì cũng vậy thôi."
"Hữu dụng, mày đi thì có nhiều bạn nữ đi, tiếng cổ vũ vang trời, hormone đàn ông tăng tới nóc luôn!"
Cố Diệp khinh bỉ: "Tụi mày ngồi trên Thần Châu 18* à? Bay nhanh vậy?"
*Thần Châu 18: Tàu vũ trụ.
Triệu Bằng Vũ thất vọng, "Mày lại không đi à? Mày không thể không tham gia hoạt động nào hết như vậy đâu."
Cố Diệp cười một cái, "Tao có việc rồi."
"Cứu vớt thế giới à?"
Cố Diệp híp mắt, trên mặt chứa ý cười, lại hung ác cắn miếng thịt tiếp theo, "Tao muốn cứu vợt tiết tháo và điểm mấu chốt của một nhân sĩ thành công! Nếu không quản, ổng bay lên trời luôn rồi!"
Hai người đang nói, động tác Cố Diệp đột nhiên ngừng lại, ánh mắt chớp cái nghiêm túc lên, quay đầu nhìn kỹ cửa sổ chỗ bán cơm.
Đứng bên cạnh dì kia là một ông chú trung niên mập mạp, nhìn có vẻ là người thay thế bà.
Triệu Bằng Vũ phát hiện sắc mặt Cố Diệp không đúng, nhỏ giọng hỏi: "Sao?"
Cố Diệp nhăn mày, "Hình như tao ngửi được mùi máu tươi, còn có...mùi hôi thối."
- -----------------
Author toii thích cũng đọc truyện này nhưng ko phải toii edit, chắc là vì toii làm chậm quá chưa hoàn đc và chẳng mấy người thích đọc bộ chưa hoàn, ừa toii cũng thế thôi
Thật ra trước khi làm bộ này toii cũng đọc ở đó, càng đọc càng cấn nên quay lại làm, bây giờ nhà bạn hoàn còn toii chưa đc số lẻ.
lười biếng!!!!!!!!!!!!!!!.